Cố Thái đứng ở trong quán rượu, tất cả các đèn màu đều đã được tắt hết, chỉ còn dư lại mỗi ánh đèn chân không, bên người nàng có mấy nhân viên phục vụ bận rộn tới tới lui lui.
Lần này cái đám người Hạ Ý tới uống rượu cũng không có được mấy người, nhưng lực phá hoại lại thật sự mẹ nó mạnh, chỉ mới có ngăn ngắn thời gian trong vòng nửa tiếng đồng hồ, liền biến toàn bộ quán bar trở thành 'phế tích', rất nhiều khách nhân bị kinh hãi lập tức giải tán đi hết, trên mặt đất vô số những mảnh thủy tinh phản quang ra ánh sáng lạnh lẽo dưới ánh đèn, Cố Thái tức giận chửi rửa, người phục vụ nói rằng:
"Bà chủ, để chúng em dọn dẹp là được rồi, chị đi về trước đi?"
Mặc dù hôm nay là ba mươi tết, nhưng quán bar cũng không có ngừng hoạt động, mọi người vốn đã chuẩn bị tâm lý ở chỗ này làm việc suốt một đêm, chỉ là bây giờ lại bị mấy tên rác rưởi phá hoại, Cố Thái nghe được giọng nói của người phục vụ này liền xua tay:
"Không có chuyện gì, tôi với tụi em cùng dọn dẹp, ngày mai cho tụi em nghỉ."
Mặt mày của mấy người phục vụ không có thấy được vẻ vui mừng trái lại còn lo lắng nói:
"Bà chủ, em vừa mới đi hỏi thăm thử, cái người gây sự kia là lão bản của công ty giải trí Sáng Thế, bình thường đều tỏ vẻ ngang ngược, chúng ta đuổi họ về như vậy..."
Cố Thái xua tay: Không có chuyện gì.
Nàng không tin Kỷ Vân Hân đều đã đứng ra như thế mà còn không trấn giữ được Hạ Ý, tối nay chỉ là bọn hắn uống nhiều quá rồi không tỉnh táo mà thôi, bằng không người tới đón bọn hắn cũng sẽ không để lại một tờ chi phiếu, mà là để lại một cái gì đấy cảnh cáo quán của bọn họ.
Mấy người phục vụ vẫn lộ ra vẻ mặt khó xem, giống như đang lo lắng về tương lai của quán bar, vỗn dĩ tâm tình của Cố Thái không tốt nhưng nhìn thấy vẻ mặt ăn đắng của bọn họ liền giãn chân mày ra:
"Tụi em sửa soạn một chút rồi trở về đi, nơi này để tôi dọn dẹp là được rồi."
Vậy không được!
Người phục vụ nói:
"Hay là để chúng em ở lại đây đi."
Cố Thái kéo chân mày xuống:
"Tôi là bà chủ hay em là bà chủ?"
Nữ nhân viên bị nàng răn dậy liền giật mình, vội nói:
"Bà chủ bà chủ, chị đừng nóng giận, vậy chúng em đi trước."
Cố Thái cũng không phải có ý định phát hỏa lên, cuối năm rồi, làm gì có ai lại không muốn tâm trạng của mình vui vẻ lên một chút, nàng gật đầu, âm thanh thêm bình tĩnh: Về hết đi.
Mấy người phục vụ đưa mắt nhìn lẫn nhau, cuối cùng mang túi xách lên rời khỏi quán bar, khi các nàng bước ra ngoài thì trước mặt có đụng phải một người, Giản Yên cúi đầu đẩy cửa quán rượu ra, Cố Thái nói rằng:
"Xin lỗi, chúng tôi..."
Sau khi nhìn thấy người tiến vào thì nàng mới đổi giọng:
"Không phải đã nói với cậu là cậu đừng tới đây rồi sao?"
Giản Yên lại không giống như thường ngày mà trả lời Cố Thái, nàng trực tiếp đi thẳng tới phòng vệ sinh, Cố Thái cho rằng Giản Yên vì quá vội muốn dùng WC nên mới không để ý tới.
Nàng đi tới bên cạnh cửa treo lên một tấm biển đóng cửa, kéo màng che lại, toàn bộ quán bar cũng đều đã được quét dọn kha khá, vừa rồi những nhân viên phục vụ kia cũng đem rác mang ra ngoài, vì lẽ đó nơi này xem như cũng không đến nỗi gọi là bẩn, Cố Thái đứng bên quầy bar nghỉ ngơi khoảng chùng mười mấy phút cũng chưa thấy Giản Yên trở lại, nàng hiếu kỳ hô lên: Yên Yên?
Từ nơi này đến phòng vệ sinh cách nhau cũng không xa lắm, hơn nữa bây giờ trong quán lại không có ai, nàng lại gọi lớn đến như vậy, trên lý thuyết, Giản Yên ắt hẳn phải nghe thấy mới đúng, làm sao ngay cả một chút đáp lại cũng đều không có?
Cố Thái cảm thấy có cái gì đó không đúng, nàng đứng lên đi tới cửa phòng vệ sinh, gõ cửa: Yên Yên?
Vẫn là không có phản ứng gì.
Cố Thái liền hoảng lên, Giản Yên có bệnh thiếu máu, lúc trước từng bởi vì hai ngày không ăn cơm mà đột nhiên té xỉu xuống, khi đó nàng cũng ngoài ý muốn nhìn thấy Giản Yên nằm ở trong phòng vệ sinh.
Cố Thái liền quay đầu chuẩn bị chạy đi lấy chìa khoá dự phòng, phút chốc cửa phòng vệ sinh ở phía sau lại mở ra, Giản Yên từ bên trong đi ra ngoài, sắc mặt trắng xám dị thường nói: Cố Thái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!