Dạ hội hằng năm của Kinh Nghi vẫn luôn thuộc hàng hot search, người người tập hợp, nghệ sĩ tập trung, không chỉ có mỗi giới giải trí, giới kinh doanh cũng có rất nhiều doanh nhân nổi tiếng quan tâm tới, mà lần này Giản Yên chính là nhân vật được quan tâm đông đảo nhất, tuy rằng nàng chỉ lên sân khấu vỏn vẹn có bốn phút, chỉ lộ ra mỗi một bóng lưng, không hề nói ra một lời nào, nhưng lại không thể nghi ngờ rằng đêm hôm nay trong toàn bộ dạ hội của Kinh Nghi nàng chính là tiêu điểm, dạ hội còn chưa kết thúc tiên nữ Giản Yên đã được gọi tên lên trên khắp các tiêu đề bài viết, nhanh chóng leo lên hot search mà ngồi, người qua đường cùng các fans của nàng không ngừng bình luận biểu lộ, mãi cho đến khi có một cái bài viết đánh vỡ trận hình này, chen vào ở giữa một đoàn đang nhiệt tình biểu lộ hoàn toàn không phù hợp.
[ Giản Yên vì đi đến dạ hội liền tông phải người đi đường sau đó lập tức bỏ đi.]
—— Cái quỷ gì nữa đây? Giản Yên tông phải người khác?
—— Vì đi đến dạ hội mà tông phải người khác rồi bỏ đi? Là có ý gì đây, nói nàng gây chuyện xong rồi bỏ chạy hay sao?
—— Không thể nào, làm sao có khả năng nàng sẽ làm ra những chuyện như vậy?
—— Có cái gì mà không thể, ta liền cảm thấy nàng không phải là cái mặt hàng gì đàng hoàng!
—— Lầu trên kia, ngươi nói ai là mặt hàng? Buồn cười, có bằng chứng Yên Yên lái xe tông phải người khác sao?
Có biện minh có chê trách có nghi ngờ, các loại bình luận hỗn loạn dâng lên cùng một chỗ. Giản Yên cùng Tô Tử Kỳ mở Weibo lên, nhìn thấy có mấy tấm hình, có thể nhìn thấy rõ ràng người đứng trong hình là Tô Tử Kỳ, còn Giản Yên bị mấy bà lão vây quanh cùng mũ che mặt lại, thật sự không thể nhìn rõ được, thế nhưng Tô Tử Kỳ đều đã xuất hiện ra, chỗ này cũng không cách xa Kinh Nghi cho lắm, không cần nghĩ cũng biết người đội mũ này chính là nàng.
"Tô tỷ..." Giản Yên ngẩng đầu lên: "Cần em đăng bài lên Weibo không?"
Tô Tử Kỳ suy nghĩ một chút: "Đừng có gấp."
Nàng đã xem qua bài viết kia, tổng cộng có sáu bức ảnh, góc độ chụp hình đưa mặt nàng chụp lên đến cực kỳ rõ ràng, tuy rằng Giản Yên đội mũ cuối đầu thấp xuống, thế nhưng tình cờ so sánh góc nghiêng thì cũng có thể nhận ra, chắc chắn người này là đã mai phục từ lâu, nhưng mà để Tô Tử Kỳ bất ngờ nhất chính là, bọn họ lại không có đăng lên bất kì một bức ảnh nào về việc Kỷ Vân Hân mang Giản Yên rời đi, rõ ràng những bức ảnh kia có thể gây sốt hơn những thứ này nhiều mới đúng.
Chắc là sợ Kỷ Vân Hân đi, không dám công khai đối địch với Kinh Nghi, vì lẽ đó liền chọn Giản Yên.
Nhưng Giản Yên có làm gì đắc tội với bọn họ sao? Mà dẫn tới bọn họ lại đi đăng lên những bài viết hoang đương giống như này? Loại trăm ngàn chỗ hở bôi đen này, rốt cuộc là có gì ý nghĩa?
Tô Tử Kỳ không nghĩ ra, nàng nói: "Chị đi thăm dò xem là ai đăng lên, trước tiên em đừng đăng Weibo làm sáng tỏ, chờ tin tức của chị."
Giản Yên vẫn có chút không yên lòng, Tô Tử Kỳ nhìn thấy nàng như vậy liền cầm điện thoại lên nói: "Yên tâm đi, chị đã ghi hình lại rồi."
"Chị ghi hình lại rồi?"
Tô Tử Kỳ giải thích: "Từ lúc xảy ra tai nạn giao thông chị liền cảm thấy có gì đó không đúng, người kia giống như là cố ý đụng vào, sau đó mấy bà lão kia rõ ràng là muốn kéo dài thời gian của chúng ta, tuy rằng không biết là ai làm, thế nhưng mục đích của người này chính là không muốn để em tới tham dự dạ hội, chị ghi lại chỉ là để phòng ngừa cho bất kỳ tình huống nào, cũng không nghĩ tới sẽ thật sự có thể dùng đến."
Đây là bệnh nghề nghiệp của nàng từ trước cho đến nay, lúc trước Vu Duyệt còn cười nàng làm việc sao lại cẩn thận quá mức, nhưng cẩn thận cũng không có mất một xu nào, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, cũng không ai biết được lúc nào mình sẽ bị người ta tính kế, vẫn là phải phòng bị tâm của người khác, không thể lơ là được.
***Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất: nói nôm na có thể hiểu là không sợ chuyện lớn chỉ sợ không may***
Sau khi nàng bước xuống xe liền phát hiện ra tình huống này không đúng, lúc quay đầu để Giản Yên mở cửa xe đi xuống thì đã bắt đầu ghi hình lại, làm sáng tỏ Giản Yên trong sạch hoàn toàn không có vấn đề gì cả, thế nhưng nàng cũng muốn biết đến cùng là ai ở sau lưng nàng giở trò.
Giản Yên nghe xong lời giải thích của nàng thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhỏ giọng nói: "Có thể là Lê Vi Khanh không?"
Tô Tử Kỳ: "Chị cũng không biết, lúc em tới đây tập luyện có gặp phải người ta hay không?"
Giản Yên lắc đầu: "Không có."
Bởi vì nàng đều tập luyện vào buổi tối, Lê Vi Khanh là vào buổi sáng cho nên vỗn dĩ thời gian của bọn họ không hề liên quan tới nhau, vì vậy cũng chưa từng chạm mặt qua, cho nên nàng cũng không chắc chắn việc này có phải là do Lê Vi Khanh làm hay không, Tô Tử Kỳ nói: "Được rồi, đừng suy đoán nữa, chị đi tra một chút liền biết, em đi thay quần áo rồi ra trước sân khấu xem dạ hội đi."
Tuy rằng Giản Yên không có chút hứng thú gì, thế nhưng bây giờ cái gì nàng cũng đều không làm được, chỉ có thể nghe theo Tô Tử Kỳ phân phó.
Tô Tử Kỳ đưa nàng đi tới trước sân khấu sau đó mới nhanh chóng rời đi, Giản Yên nhìn bóng lưng của nàng thì lông mày thoáng động đậy. Trên sân khấu đang biễu diễn một tiểu phẩm, tiếng cười của khán giả cất lên không ngừng, Giản Yên không hề có chút hứng thú gì, nàng dựa lưng vào ghế ngồi, hai tay đặt ở trên đầu gối, sắc mặt vừa nghiêm túc vừa ngay thẳng, Kỷ Vân Hân nghiêng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt của nàng.
Giản Yên ngồi ở hàng ghế tối mịt ở ngoài cùng, nơi này là chỗ ngồi dành cho người mới xuống sân khấu, cũng không có mấy người, những người khác đang cúi đầu xì xào bàn tán, chỉ có một mình Giản Yên ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, tư thái của nàng không hề giống như những người khác, vì lẽ đó Kỷ Vân Hân mới có thể liếc mắt một chút liền nhìn thấy.
Cùng với cái người xinh đẹp thon gọn bước lên trên sân khấu khi nãy hoàn toàn không giống nhau, giờ phút này Giản Yên nội liễm lại trầm ổn ngồi ở trong một góc tối, tóc dài được búi lên của nàng vẫn chưa có gỡ xuống, cổ thiên nga xinh đẹp thon dài lộ ra. Bộ y phục đã thay đổi, không còn là cái bộ vũ phục đoạt đi hồn phách của người khác khi nãy, mà là mặc vào một bộ áo khoác vũ nhung màu xanh lam, áo nhung phục không có kéo lại, Giản Yên hơi cử động một chút nàng liền có thể nhìn thấy thân hình thon thả tinh tế ẩn sau. Hầu hết tất cả thời gian còn lại, Kỷ Vân Hân không hề chăm chú thưởng thức dạ hội, thỉnh thoảng nàng lại nghiêng đầu liếc mắt nhìn sang, mãi cho đến khi Giản Yên rời khỏi chỗ ngồi.
Dạ hội đã gần kết thúc, MC cười nói tiết mục tiếp theo mà Lê Vi Khanh mang đến chính là [ Đọc thầm ], fan của nàng bên dưới khán đài có chút kích động gào một tràn âm thanh.
[ Đọc thầm ] là một bài tình ca nhỏ, thể hiện nỗi nhớ nhung người yêu trong thầm lặng, Lê Vi Khanh khi hát thì giọng hát rất nhẹ nhàng, lại chầm chậm, phối hợp với giai điệu, khiến con người ta trong nháy mắt liền động tâm, nàng chậm rãi bước lên phía trước sân khấu, một bộ váy dài màu trắng khiến nàng giống như có tiên khí huyền diệu, khói trắng lượn lờ bay lên, Lê Vi Khanh khi hát thì ánh mắt lướt qua khán đài bên dưới, tiện đà dừng lại ở trên người Kỷ Vân Hân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!