"Các người làm việc như thế nào vậy? Làm sao lại để cho người ta đến đây được?" Bên trong một phòng thay quần áo ở hậu trường, khuôn mặt của Lê Vi Khanh kiếm nén tức giận nói: "Tôi trả thù lao để mấy người làm việc như vậy sao?"
Đầu dây bên kia là giọng nói của một nam nhân: "Cái này cũng không thể trách chúng tôi được a Lê tiểu thư, chúng tôi vừa mới chuẩn bị thì đột nhiên có người đi đến."
"Có người đi đến?" Lê Vi Khanh nhíu mày: "Là người nào?"
Giọng của đàn ông cùng gió thổi tới vang vào: "Kỷ tổng đột nhiên lại đây."
Vốn dĩ bọn họ đã ngồi chờ sẵn ở trong bóng tối, nhìn thấy những bác gái kia nắm lấy khăn choàng cổ của Giản Yên kéo xuống, vừa mới chuẩn bị chạy tới chụp ảnh gây sự liền nhìn thấy Kỷ Vân Hân, một mình Giản Yên thì bọn họ còn dám chụp tới, nhưng nếu đụng tới Kỷ Vân Hân thì liền mệt người.
Lê Vi Khanh cắn răng: "Vân Hân?"
Nam nhân khẳng định nói: "Là Kỷ tổng, nàng còn đem người kia mang đi, chúng tôi đương nhiên sẽ không dám chụp lên."
Hắn nói xong động viên Lê Vi Khanh: "Chỉ là cô yên tâm, chúng tôi còn có một chiêu khác."
Lê Vi Khanh tắt điện thoại đi sau đó ngẩng đầu lên nhìn cửa phòng thay đồ, nhân viên đều đi lại tới tới lui lui, còn có người đang hỏi: "Giản Yên đã đến rồi đúng không?"
Nàng nắm chặt tay lại, móng tay bấm vào sâu trong lòng bàn tay.
Giản Yên đang ở trong phòng thay đồ cách vách, nàng cùng Đỗ Dịch dùng chung một phòng, trong phòng chất đầy hoa tươi, đôi lúc còn có nhân viên làm việc đi vào xin chữ ký, Giản Yên cũng cầm lấy vài tờ bưu thiếp từ trong túi xách ra, Đỗ Dịch vừa viết vừa nói: "Em xem tại sao lại náo nhiệt như vậy a."
Đỗ Dịch cùng Vu Duyệt là bạn tốt, thái độ đối với Giản Yên cũng tự nhiên không xa lạ gì, hơn nữa mấy lần trước tập luyện hai người cũng đã giao lưu qua, vì lẽ đó bây giờ nói chuyện không hề khác biệt gì so với bạn bè, Giản Yên ngồi ở một bên để cho chuyên gia trang điểm hoá trang nói: "Ai bảo anh nổi tiếng như vậy."
Đỗ Dịch bị nịnh nọt hắn liền ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Giản Yên, cười: "Vậy một chút nữa em cũng ký tên cho tôi đi."
Giản Yên: "Làm gì?"
Đỗ Dịch ký xong sau đó đem bưu thiếp đặt ở trên tay nàng: "Khẳng định sau này em sẽ càng nổi tiếng hơn."
Giản Yên lắc đầu không để ý tới những lời này.
Sau một tiếng, Giản Yên cũng thay xong vũ phục cùng trang điểm, nàng chờ mãi nhưng vẫn chưa thấy Tô Tử Kỳ tới đây, ngẫm lại liền không yên lòng gọi điện thoại cho Tô Tử Kỳ, đầu dây bên kia ồn ào không ngớt, những âm thanh ồn ào rất lớn, Giản Yên nói: "Tô tỷ chị ở đâu vậy?"
Tô Tử Kỳ có chút không kiên nhẫn nói: "Chị đang ở bệnh viện đây."
Giản Yên lập tức nghĩ đến những bà lão không chịu giảng hoà kia, bọn họ không muốn để cho Tô Tử Kỳ đưa bọn họ đến bệnh viện, nàng im lặng nói: "Vâng, Tô tỷ cứ hoàn thành công việc trước đi."
Tô Tử Kỳ thở dài: "Em cố lên."
Vốn dĩ là nàng chuẩn bị chờ cảnh sát lại đây sau đó liền rời đi, thế nhưng những bà lão này vẫn tóm lấy nàng không tha, bọn họ vốn là người lớn tuổi, cậy già lên mặt ngay cả cảnh sát đến bọn họ cũng không ngại, cãi nhau muốn đi đến bệnh viện, hiển nhiên là nàng muốn đi mà đi không được.
Giản Yên nghe ra được giọng nói của nàng thật sự bất đắc dĩ, động viên nói: "Không có chuyện gì, chị đừng lo, em sẽ cùng Đỗ Dịch luyện tập thêm chút nữa rồi một hồi mới lên sân khấu."
Tô Tử Kỳ trả lời: "Được, chị đã gọi điện cho Diêu tỷ, em nghe theo chị ấy là được."
Mới vừa ngắt lời Chu Diêu liền xuất hiện ở trước cửa phòng trang điểm, trên tay nàng cần lấy một cuốn kịch bản sân khấu. Vào dạ hội ngày hôm nay, nàng không chỉ biên đạo động tác cho một mình Giản Yên, mà còn có rất nhiều nghệ sĩ khác biên đạo cũng là nàng, cho nên nàng rất bận rộn, nàng vừa bước vào cửa sau đó liền nói: "Yên Yên, đi với tôi đến phòng chờ."
"Đỗ Dịch cũng đi theo."
Chu Diêu mang theo hai người đi sang phòng chờ, cuối cùng nói: "Không có thời gian để luyện tập, Yên Yên em chú ý điều chỉnh tâm trạng của chính mình, đừng quá sốt sắng, tôi phải đi ra ngoài, đến lúc biểu diễn sẽ có người thông báo cho các em."
Giản Yên cùng Đỗ Dịch mắt nhìn lẫn nhau, gật đầu, Chu Diêu yên tâm đi ra ngoài.
Đến cùng thì dạ hội cũng không phải là những ngày lễ bình thường, bầu không khí vô cùng khẩn trương, cũng vô cùng bận rộn, phía trên tường phòng chờ có một TV 50in. Giờ phút này máy quay đang ghi hình trực tiếp khung cảnh của dạ hội, khách mời đã bắt đầu ngồi xuống, màn hình từ phía xa bắt đầu tiến lại gần, những hàng ghế phía sau vẫn chưa có người tiến vào, tất cả khách mời ở hàng ghế ba, bốn đều đã ngồi xuống, hàng ghế đầu tiên là một loại bàn tròn sang trọng, trên mặt bàn bày ra hoa quả cùng những viên kẹo có giấy gói màu đỏ, nhìn rất vui mắt, màn hình lúc xa lúc gần, cuối cùng lại rơi vào trên người của lão bản Kinh Nghi, Kỷ Vân Hân.
Ngồi bên người Kỷ Vân Hân là Lư Khai Bình, còn có một người gọi là Hạ tổng, là lão bản của công ty giải trí Sáng Thế, ở nhà hắn đứng thứ bảy, vì vậy người ta gọi hắn là Thất thiếu. Máy quay chiếu vào hình dáng của ba người, Hạ Ý đang nói chuyện cùng với Lư Khai Bình, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn chăm chú vào người Kỷ Vân Hân, hỏi: "Nghe nói Kỷ tổng hợp tác cùng với Lư tổng trong bộ [ Nhất Mộng ] ?"
Chuyện này ở trong giới cũng không phải là chuyện mới mẻ gì, ánh mắt đầu tư của Kỷ Vân Hân luôn luôn rất độc đáo, chọn điện ảnh hay phim truyền hình không phải là vì kiếm danh tiếng mà là vì kiếm tiền, do đó không ít người muốn hợp tác với nàng. Mấy năm đầu khi nàng mới vừa nhận chức, lúc đó Kinh Nghi vẫn chưa rộng lớn giống như bây giờ, cho nên liền quay vòng hợp tác tài chính với rất nhiều người khác, Hạ Ý có cùng Kỷ Vân Hân hợp tác qua mấy lần, thế nhưng gần một năm nay, Kỷ Vân Hân rất ít tìm đến hắn, ngược lại nàng nhiều lần liên hệ với Lư Khai Bình, cơ hội kiếm tiền của hắn tự nhiên ít đi, do đó cũng không biết bao nhiêu lần hắn lén lút nhổ nước bọt Kỷ Vân Hân. Lần này nghe nói Lư Khai Bình lại hợp tác cùng với Kỷ Vân Hân, trong lòng hắn vừa tức vừa lo, đám bạn của hắn còn một mực lấy chuyện này ra mà đâm chọt hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!