Nếu hỏi nàng, trong cuộc sống của nàng có cái gì hổ thẹn không? Nàng chắc chắn trả lời, nàng có, nàng hổ thẹn với Tô Tử Kỳ.
Tô Tử Kỳ có bao nhiêu tài nguyên đều đem nhét hết vào tay nàng, một tay liều mạng nâng đỡ nàng lên, ngược lại bị nàng đem đến trước mặt quản lý một tờ giấy kết thúc hợp đồng.
Thế giới này nhất định không công bằng, có người chỉ đơn giản đứng dưới ánh đèn, không cần tạo dáng, như thế cũng đủ hấp dẫn để thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, có người nghiên cứu học tập cả một đời, cũng không có cách nào kiếm ra được thành tựu.
Giản Yên thuộc về loại người thứ nhất, loại người mà chỉ cần đứng dưới ánh đèn sẽ phát ra ánh sáng, thu hút sự chú ý.
Nàng xuất đạo rất thuận lợi, không giống như những tiểu hoa đán vùng vẫy giành giựt tài nguyên, nàng là lúc còn đi học liền bị tuyển chọn, lúc ấy là năm ba đại học, có một đạo diễn đến trường tìm diễn viên, liền gặp được nàng vẫn chưa tốt nghiệp, lúc này lập tức chọn nàng.
Ngày đó cũng không phải tìm nàng để đóng phim truyền hình, mà là đóng phim điện ảnh, vừa mới xuất đạo liền được đóng phim điện ảnh, biết bao nhiêu người đều tha thiết mơ ước được giống như nàng?
Giản Yên rất may mắn, tuy rằng không thể đóng vai chính ở bộ phim đầu tiên nhưng lại làm cho nàng có chút danh tiếng, khoảng thời gian đó, mọi người thường hay nhắc tới Thành Hậu Giản Yên, rất nhiều quản lý, công ty quản lý đều chủ động tới tìm nàng, thông báo không ngừng, dùng sức đưa ra tài nguyên cho nàng để gọi nàng về, Giản Yên còn nhớ lúc ấy, quản lý dắt nàng theo sau đều rất cao hứng, đối với đồng nghiệp nói:
"Nhìn ta này, dẫn theo sau là một ngôi sao bảo bối."
Người quản lý kia, chính là Tô Tử Kỳ.
Ngẫm lại, Tô Tử Kỳ thật sự đem hết tâm huyết đặt trêи nàng, hết lực nâng đỡ nàng, nổ lực tìm kiếm tài nguyên, tất cả tiết mục đều đồng hành cùng nàng.
Ngày đó trêи tay của Tô Tử Kỳ còn có một nghệ sĩ, tên là Vu Duyệt, đều bị nàng đưa sang cho đồng nghiệp, chuyên tâm dẫn dắt Giản Yên, hiện tại danh tiếng Vu Duyệt cũng rất khá, tuần trước vừa mới đoạt được giải thưởng Ngọc Lan, trong tay đều là những chuyện bát tháo của Tô Tử Kỳ, dẫn dắt nàng thì không có gì để gọi là kết quả, đưa nàng sang tay thì lại thành Thị hậu, chỉ cần nhắc tới Tô Tử Kỳ thì fans của Vu Duyệt đều sẽ cười trào phúng đến ba đời:
"Tô Tử Kỳ hối hận rồi sao?"
"Tô Tử Kỳ xin lỗi sao?"
"Tô Tử Kỳ cùng Duyệt Duyệt làm hòa rồi chưa?"
Thậm chí khoảng thời gian trước khi nàng tránh bóng cũng không được buông tha, Fans Vu Duyệt đều đuổi theo mắng chửi nàng:
"Không có quay tốt được một tác phẩm nào."
"Không diễn được nên mới ở ẩn."
"Cướp tài nguyên của Duyệt Duyệt chúng ta, đáng đời bị phong sát."
"Nói không chừng là được ai đó bao nuôi, mặt mày nhìn rõ ràng là yêu tinh!"
"Thật sự rất tức giận, cướp tài nguyên của Duyệt Duyệt chúng ta, nàng vui vẻ sao?"
Đoạn thời gian đó đúng thật là nàng rất vui vẻ, gả cho người mình yêu nhất, chính mình sắp chào đón một cuộc sống vui vẻ nhất, nhưng nào ngờ lại bị dội xuống một xô nước lạnh, dội xuống từ đầu đến chân.
Đối với Tô Tử Kỳ, trong lòng Giản Yên vẫn luôn vô cùng áy náy, vì lẽ đó lần này định phục xuất, kỳ thực nàng dự định sẽ không liên hệ với Tô Tử Kỳ, không ngờ tới, chính Tô Tử Kỳ lại gọi điện cho mình trước.
Giản Yên giọng nhẹ nhàng hỏi:
"Tô tỷ, gần đây có khỏe không?"
Tiếng nói của Tô Tử Kỳ có chút thấp, trước đây nàng rất thích hút thuốc, Giản Yên có khuyên nàng mấy lần, bây giờ thuốc lá khiến cho giọng nói của nàng khàn hơn:
"Vẫn như trước thôi, nghe lão Lâm nói người muốn phục xuất?"
Lão Lâm trước đây là công ty quản lý của nàng, Giản Yên lần này phục xuất có tự mình đưa tin tới vài công ty quản lý, trong đó có công ty lão Lâm, vì vậy Tô Tử Kỳ mới biết được tin tức.
Giản Yên môi khẽ mở, ánh trăng từ cửa sở chiếu vào trêи mặt nàng, cảm giác được một chút nóng bỏng, nàng đem tay đặt lên trêи trán: Ừm.
Tô Tử Kỳ lại hỏi:
"Lần này đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!