La Tinh đứng ở ngoài cửa, vừa gõ cửa vừa hô: "Giản Yên."
Giản Yên cầm điện thoại mạnh mẽ hít vào một hơi thật sâu, nàng giương mắt lên nhìn Kỷ Vân Hân, đối diện với ánh mắt sâu thẳm của nàng, Giản Yên nói: "Kỷ tổng, làm phiền ngươi trốn đi một chút."
Kỷ Vân Hân bị nàng lôi về hướng bên giường, rồi lại nhét vào trong nhà bếp, nhưng đáng tiếc, tuy rằng vật dụng ở nơi đây đều rất đầy đủ nhưng diện tích xung quanh lại không lớn, vừa bước vào cửa liền có thể thấy rõ được. Giản Yên luống cuống tay chân đem nàng đẩy tới đẩy lui, sau đó lại phát hiện không có chỗ nào tốt để trốn, cuối cùng khẩu khí của nàng cứng ngắc nhìn Kỷ Vân Hân, có chút ngượng ngùng nói: "Bằng không, ngài ở trong WC tránh đi một chút có được không?"
Kỷ Vân Hân mặt căng ra, âm u, ánh mắt sắc bén, cả người nàng đều cứng ngắc bị bắt lấy kéo đi khắp nơi, tiếng gõ cửa ở bên ngoài vẫn còn tiếp tục vang lên, âm thanh của La Tinh cứ như bùa đòi mạng: "Giản Yên?"
Giản Yên cố ý vỗ vỗ đồ vật ở trên bàn trà phát ra tiếng động ồn ào, nàng nói: "Đợi một chút!"
Bên ngoài cửa thì yên lặng, nhưng bầu không khí bên trong thì vẫn còn căng thẳng, Giản Yên hận không thể lấy búa đập đầu chính mình ra, khi nãy tại sao lại nghĩ ra cái ý nghĩ này, đáng ra không nên cho Kỷ Vân Hân vào cửa, sớm biết sẽ như vậy nàng như thế nào cũng muốn đích thân mình đi tới công ty nhận lại, nàng bên này do dự sẽ đem Kỷ Vân Hân đặt ở cái nào, đôi mắt cứ di chuyển nhìn mọi ngóc ngách trong phòng, vẻ mặt căng thẳng, thì Kỷ Vân Hân bên kia rất bình tĩnh nhìn nàng, sắc mặt rút đi vẻ căng thẳng vừa rồi, biến thành ôn hòa, nàng nói: "Ta vào phòng vệ sinh là được rồi."
Giản Yên chấp hai tay lại cảm ơn: "Phiền phức Kỷ tổng."
Kỷ Vân Hân trầm mắt đi tới phòng vệ sinh, Giản Yên ở phía sau đột nhiên vỗ tay một cái: "Kỷ tổng!"
Nàng quay đầu, nhìn thấy Giản Yên chỉ chỉ về vị trí ngoài ban công: "Nếu không ngài trốn ở chỗ đó đi được chứ?"
Ban công ít nhiều gì cũng thoải mái hơn một chút, rèm cửa sổ được kéo đi một nửa, che chắn những gì ở bên ngoài rất tốt, xác thực so với phòng vệ sinh thì an toàn hơn, nhưng chỉ là có chút lạnh, gió lạnh hiu quạnh, Kỷ Vân Hân trầm mặt đẩy cửa kính bước ra ngoài, mới vừa đứng ở bên ngoài liền hắt hơi một cái.
La Tinh tiến vào bên trong căn phòng của Giản Yên liền nhìn thấy đồ vật ở trên bàn trà đều lung ta lung tung, Giản Yên giải thích: "Vừa rồi chuẩn bị đi mở cửa thì đụng trúng bàn trà, ta đi thu dọn một chút, ngươi ngồi đi."
"Còn có đụng trúng chỗ nào khác nữa hay không? Để ta thu dọn giúp ngươi." La Tinh đặt hoa quả xuống, đứng bên cạnh người Giản Yên, giúp nàng thu dọn xong những gì ngổn ngang nằm trên bàn trà, Kỷ Vân Hân đứng ở ngoài ban công, quay đầu đi liền nhìn xuyên qua được tấm kính thủy tinh, thấy rõ những gì đang diễn ra bên trong, hai người đang trò chuyện rất vui vẻ, hiệu quả cách âm của nơi này thật sự quá tốt, căn bản không nghe được bất cứ một âm thanh gì phát ra từ bên trong, chỉ có thể nhìn thấy được biểu cảm cùng cử động của các nàng, không biết La Tinh đang nói câu gì, Giản Yên liền cúi đầu cười, bờ môi khẽ mở, giống như đang phụ họa theo.
"Vì lẽ đó ta cũng sớm chuyển vào đây." La Tinh giải thích xong nhìn Giản Yên nói: "Buổi tối có muốn cùng nhau đi ra ngoài ăn một bữa cơm tối hay không?"
"Ta vẫn chưa đói." Ánh mắt của Giản Yên liếc nhìn đến vị trí ngoài ban công, nàng cố gắng hết sức đứng ở trước mặt La Tinh để ngăn cản tầm mắt của đối phương, nói: "Hơn nữa ta còn có hành lý vẫn chưa thu thập xong."
"Có vất vả lắm không?" Ánh mắt của La Tinh thăm dò lướt qua cơ thể Giản Yên nhìn về phía bên giường: "Có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?"
Giản Yên lập tức xua tay: "Không cần không cần, ngươi cứ ngồi đi."
Nàng lo lắng La Tinh thật sự sẽ giúp mình đi thu thập, liền lôi kéo tay áo của nàng ngồi ở trên ghế sô pha, La Tinh cúi đầu nhìn ngón tay trắng nõn đang kéo lấy tay áo của chính mình thì mím môi cười, ánh mắt tràn đầy ôn nhu, Giản Yên còn đang lo lắng cảnh tượng ở phía sau, thỉnh thoảng muốn quay đầu nhìn xem, nhưng lại sợ La Tinh nhìn ra được cái gì đó, vì lẽ đó vẻ mặt vô cùng hồi hộp.
Hai người ngồi ở trên bàn trà, Giản Yên cử động cơ thể nói: "Ta đi rót cho ngươi một ly nước."
"Không cần đâu." La Tinh theo bản năng nắm lấy tay Giản Yên lại, không nghĩ tới khi tay nàng vừa chạm vào, Giản Yên theo bản năng liền rụt tay lại, La Tinh cũng có hai phần lúng túng nói: "Xin lỗi, ta không có cố ý."
Giản Yên gật đầu: "Không có chuyện gì, ngươi cứ ngồi đi, ta đi rót cho ngươi một ly nước ấm."
Vừa rồi mới trải qua chuyện lúng túng kia, La Tinh cũng không dám quá càn rỡ, nàng chỉ đơn giản gật đầu: "Làm phiền, mà đúng rồi, ta còn có mang cho ngươi một chút hoa quả, ta đi rửa sạch giúp ngươi."
Giản Yên quay đầu: "Không cần phải khách sáo như vậy đâu."
La Tinh cười: "Không có chuyện gì, chỉ là thuận tiện thôi mà."
Giản Yên đi tới bên cạnh máy lọc nước cúi đầu dùng ly sử dụng một lần để rót nước, ánh mắt nhìn đến ban công nơi mà Kỷ Vân Hân đang đứng. Cũng tốt, không có nhìn thấy được bóng người, nàng thở phào một hơi, đứng lên cầm hai ly nước đặt ở trên bàn trà: "Mời dùng."
La Tinh rửa xong hoa quả thì ngồi ở trên sô pha, nàng nhận lấy ly nước hướng về Giản Yên cười cười, nhấp môi một hớp trà mắt nhìn xem bốn phương, cuối cùng nói: "Cảm thấy nơi này như thế nào?"
Giản Yên cũng đưa mắt nhìn bốn phía, cười nói: "Rất tốt."
La Tinh gật đầu: "Ta nhớ tới ngươi khá thích ngắm sao, nếu như không thích nơi này ta có thể giúp ngươi chuyển lên tầng trên."
Giản Yên vươn ngón tay sờ sờ lỗ tai: "Nơi này rất tốt." Nàng nói xong nhìn La Tinh: "Làm sao ngươi biết ta yêu thích ngắm sao?"
La Tinh hơi run, vội nói: "Trước đây ta có xem qua một buổi phỏng vấn của ngươi."
Giản Yên suy nghĩ vài giây sau đó mím môi cười cười, bên trong phòng có mở lò sưởi, hai người ngồi ở trên ghế sô pha tán gẫu với nhau. Kỷ Vân Hân đứng ở bên ngoài cửa sổ gần như đã lạnh đến mức cóng cả người, nàng vẫn ăn mặc một bộ tiểu tây trang như bình thường, bên trong chỉ đơn giản là một chiếc áo sơmi, gió lạnh thổi qua nhấc vạt áo của nàng lên, khí lạnh từ những khe hở của y phục chui vào, lạnh đến mức nàng không kiềm được run lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!