Chương 15: Biến hóa

Lê Vi Khanh nhận được điện thoại của Kỷ Vân Hân thì vừa mới chuẩn bị lên đường, quản lý sắp xếp cho nàng một cái buổi phỏng vấn, nàng ngồi ở trong xe hỏi: "Hiện tại sao?"

Kỷ Vân Hân hạ tầm mắt nhìn xuống dưới lầu: "Chín giờ thử vai, ngươi xem mình có đến kịp không."

Lê Vi Khanh xem đồng hồ thì đã tám giờ ba mươi, nàng cắn môi: "Tới kịp, ta hiện tại liền đến."

Hai người cẩn thận hẹn nhau chỗ gặp mặt, Lê Vi Khanh liền tắt điện thoại, quản lý Tần Dao liếc mắt: "Có chuyện gì?"

Lê Vi Khanh đem kịch bản để ở một bên: "Phỏng vấn dời lại đi, ta hiện tại muốn đi thử vai."

"Thử vai?" Tần Dao cau mày: "Kịch bản nào? Ai biên kịch? Đi thử vai ở đâu?"

Lê Vi Khanh trả lời nàng: "Thất Tinh giải trí, là kịch bản của La ba ngày, phim mới của Cố đạo diễn, [ Nhất Mộng Bán Sinh Trường ]."

"Này không phải..." Tần Dao gật đầu cười: "Trước đây ngươi không phải nói đây là chuyện đùa sao?"

Lê Vi Khanh gật đầu, nàng mới vừa về nước, Tần Dao là theo nàng từ nước ngoài trở về, có rất nhiều tài nguyên đều muốn đi tìm một lần nữa, trong giới nàng không quen biết nhiều người, những người muốn mời nàng đi đóng phim không những không nổi tiếng, mà còn là một tác phẩm nhỏ, nàng không muốn đi, hiện tại nàng muốn tìm là một đại tác phẩm đây, nếu không phải vậy thì nàng sẽ không chủ động nói với Kỷ Vân Hân, chỉ là không nghĩ tới chuyện này căn bản là chuyện đùa, giờ lại có tin tức.

Nàng về nước có suy nghĩ là sẽ trực thuộc nghệ sĩ dưới trướng của Kỷ Vân Hân, nhưng phòng làm việc của mình vẫn chưa lớn, cũng không có bất kì thành tích nào, sợ nói ra sẽ khiến cả hai lúng túng ——— không đúng, hẳn là chỉ có mỗi một mình mình lúng túng, đầu gỗ Kỷ Vân Hân kia từ xưa đến nay đều chỉ dùng lợi ích để nói chuyện. Chính mình không thể mang lại lợi ích, thậm chí dù là bạn bè của Kỷ Vân Hân, nàng cũng sẽ không nể mặt, càng không khiến nàng sẽ làm mình trở thành nghệ sĩ dưới cờ của Kinh Nghi.

Ở phương diện này, Lê Vi Khanh vừa yêu vừa hận, yêu nàng tình cảm trì độn, như vậy không ai có thể tiếp cận Kỷ Vân Hân, sẽ không có người nói chuyện yêu đương với nàng, cũng hận nàng trì độn, mỗi lần Lê Vi Khanh đưa ra thành ý, nhưng đầu Kỷ Vân Hân toàn những tính toán thương mại, căn bản không hiểu nàng đang ra hiệu cái gì.

Tần Dao thấy sắc mặt Lê Vi Khanh biến đổi không ngừng hỏi đến: "Nghĩ gì vậy?"

Lê Vi Khanh lắc đầu: "Không có gì."

Tần Dao cân nhắc vài giây: "Cái này là tài nguyên của Kỷ tổng đưa cho ngươi sao?"

"Ừm, là nàng vừa gọi điện thoại đến cho ta." Lê Vi Khanh ấn ấn thái dương, nghĩ đến vừa rồi Kỷ Vân Hân điện thoại cho mình với cái thái độ nghiêm túc kia, nàng lại không khỏi thở dài, bên tai Tần Dao còn lải nhải nhắc tới: "Ngươi a, bình thường còn nói Kỷ tổng đối với ngươi lạnh nhạt, này không phải rất tốt với ngươi sao, nàng bận bịu như vậy còn nghĩ đến cho ngươi một cái tài nguyên tốt, hơn nữa còn tự nàng gọi cho ngươi, liền thấy rõ ràng là người ta đã sớm để ý tới chuyện của ngươi, yên tâm đi, đừng tự tị, Kỷ tổng đối với ngươi rất tốt, ngươi cân nhắc một chút?

Lê Vi Khanh cười khẽ, cân nhắc sao? Giữa hai nàng nếu là người cần cân nhắc hơn một chút cũng không phải là nàng, nàng chính là muốn nhiều hơn nữa cũng đều vô dụng, người phải cân nhắc, chính là Kỷ Vân Hân.

Người kia không có tim, không có phổi, không có tình cảm, đều chỉ biết công tác cùng làm việc.

Đối với Kỷ Vân Hân, tình cảm là cái gì?

Chỉ sợ Kỷ Vân Hân sẽ trả lời, nàng chỉ xem đó là một cái đồ vật gây trở ngại đối với công việc của nàng, không có cũng được, cho nên nàng mới có thể duy trì độc thân những hai mươi mấy năm!

Lê Vi Khanh nhắm mắt: "Không nói nữa, còn mười hai phút, trước tiên ta đi dặm lại lớp trang điểm, đến nơi thì gọi ta."

Tần Dao gật đầu: "Được."

Lê Vi Khanh ngồi ở hàng ghế phía sau xe tô lại mi mắt, đắp lên một lớp phấn, sau mười phút, Tần Dao gọi: "Khanh Khanh, đến nơi rồi."

Cửa xe mở ra, đôi chân thon dài của Lê Vi Khanh bước ra đến, tiếp theo là tư thái yểu điệu, nàng mặc một thân váy ngắn màu lam nhạt, bên ngoài mặc lên áo tây trang cùng màu, cả người ít diễm lệ đi, thêm mấy phần già dặn, Tần Dao ở sau lưng nàng mang theo túi sách, nghe được nàng nói: "Chúng ta trực tiếp đi tới phòng làm việc lấy kịch bản, Vân Hân chờ ở nơi đó."

Tần Dao đáp lại: "Được."

Hai người đi vào trong, bên trong thang máy gặp phải những nghệ sĩ khác cũng đi thử vai, Lê Vi Khanh chỉ hơi khẽ gật đầu chào hỏi, thư thái tao nhã, những nghệ sĩ đi cùng thang máy đều sửng sốt, còn có những người đều quay đầu lại nhìn vài lần.

Trong phòng nghỉ ngơi xôn xao ồn ào, mấy cái nghệ sĩ từ trong thang máy đi ra liền bắt đầu nhiều chuyện bát quái: "Này này này này, các ngươi đoán xem vừa rồi ta gặp phải ai?"

"Là Lê Vi Khanh!"

"Không phải chứ, Lê Vi Khanh cũng tới đoàn phim này à?"

"Nàng trực tiếp lên tầng cao nhất rồi."

"Là quyết định nội bộ sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!