Chương 11: (Vô Đề)

Trước đây Kỷ Vân Hân không có quan tâm đến Giản Yên nhiều cho lắm, ký ức rõ ràng nhất chính là đoạn thời gian Giản Yên mới chuyển vào Kỷ gia, nàng lúc nào cũng rửa mặt bằng nước mắt, lúc đó cả ba và mẹ của nàng đều mất.

Kỷ Tùng Lâm làm cho Kỷ Vân Hân bồi Giản Yên, cho nên khi đấy nàng nếu có thời gian rảnh rỗi đều dùng để bồi Giản Yên, Giản Yên lúc đó không thích nói chuyện, hầu như cả ngày đều trầm mặc, ăn không được nhiều lại còn nôn ra, nàng mỗi lần nhớ tới Giản Yên chỉ nhớ rõ được mỗi bộ dạng gầy trơ xương.

Sau đó Kỷ Tùng Lâm tìm một bác sĩ tâm lý cho Giản Yên, nàng mới chậm rãi có chuyển biến tốt lên, nhưng Kỷ Vân Hân không nghĩ tới, sau khi nàng chuyển biến tốt, Kỷ Tùng Lâm lại làm cho hai nàng kết hôn.

Lúc Giản Yên bắt đầu điều trị thì Kỷ Vân Hân đã xuất ngoại đào tạo chuyên môn, lúc trở về Giản Yên ở trong giới giải trí đã có chút danh tiếng.

Ngày đó Kỷ Vân Hân vô cùng bực bội, nàng cảm giác chính mình không nên bị sắp xếp như vậy, cho nên nàng cũng nói ra điều kiện, kết hôn cũng được, nhưng nhất định phải ẩn kết hôn đi, sau khi kết hôn thì không được can thiệp vào lịch trình của đối phương, nàng cho rằng như vậy thì Giản Yên sẽ từ bỏ suy nghĩ gả cho nàng, nào ngờ, Giản Yên lại đồng ý, hơn nữa hai người như vậy mà kết hôn rồi sống chung, đã hơn ba năm.

Đáy lòng Kỷ Vân Hân đều có mẫu thuẫn với đoạn hôn nhân này, cũng có mâu thuẫn với Giản Yên, nàng không muốn biết tin tức về Giản Yên, nàng còn đem thế giới của chính mình phong tỏa bên trong, tuyệt đối không để Giản Yên tiến vào một bước.

Nàng làm rất thành công, thành công đến mức làm Giản Yên đưa ra đơn ly hôn, nàng nên cao hứng vui vẻ nhưng nàng vừa nghĩ tới buổi tối nọ, Giản Yên nằm dưới thân mình, dùng ánh mắt đầy tình ý nhìn mình, cái nốt ruồi kia ở khóe mắt phảnh phất lên rất có hồn, trong nháy mắt liền chạm tới nơi sâu xa ở đáy lòng nàng, cùng với ánh mắt lạnh nhạt đến cực điểm của nàng bây giờ, Kỷ Vân Hân liền cảm thấy có cái gì đấy không giống nhau.

Là Giản Yên, từ thời khắc Giản Yên đề nghị ly hôn, tất cả đều đã bắt đầu không giống nhau.

Kỷ Hàm rón rén tiến vào phòng bệnh liền nhìn thấy hai người đều nhìn lẫn nhau, không phải là loại nhu tình ẩn ý kia, trái lại ——— trái lại có chút cảm giác muốn giương cung bạc kiếm, nàng lắc đầu nghĩ lại, Giản Yên làm sao có khả năng dùng loại thái độ này nhìn chị mình, nàng đều yêu chị mình đến chết, khẳng định là do chính mình ảo giác, sau khi Kỷ Hàm vào cửa đứng ở trước mặt Kỷ Vân Hân nói:

"Máy bay của ba mẹ bị delay, buổi tối mới có thể trở về."

Ba mẹ của hai người là ngay sau khi Kỷ Vân Hân tiếp nhận công ty thì liền xuất ngoại du lịch, không phải chuyện đại sự đều không thấy được mặt hai người, Kỷ Vân Hân gạt đầu: Biết rồi.

Kỷ Vân Hân nói xong nhìn Giản Yên, tựa hồ muốn dùng ánh mắt nói cho Giản Yên biết chính nàng có thể trở về. Giản Yên không nhìn ánh mắt sắc bén của Kỷ Vân Hân, mà đi tới trước giường bệnh, nàng giúp Kỷ Tùng Lâm kéo lên một góc chăn, nhẹ giọng nói:

"Gia gia, ta đi trước, chờ ta rãnh rỗi sẽ tới thăm ngươi."

Ngươi trêи giường bệnh vẫn nằm yên lặng, không có đáp lại, Giản Yên nói xong quay đầu nói với Kỷ Hàm:

"Tiểu Hàm, ta đi về trước, gia gia nếu có tỉnh lại thì người gọi điện cho ta."

Kỷ Hàm nhìn mắt nàng rồi lại nhìn mắt Kỷ Vân Hân, nuốt nước miếng, gật gù đáp ứng: Được.

Giản Yên ăn mặc kín mít đi ra khỏi bệnh viện, vừa mới ngồi lên xe taxi liền nhận được cuộc gọi của Tô Tử Kỳ, nói cho nàng biết đã xem kịch bản, nói với nàng cái nhân vật kia cũng đã phân tích qua, nhân vật rất tốt, vừa vặn đủ để nàng phục xuất trở lại, Giản Yên nghe xong liền cảm thấy yên tâm, cùng Tô Tử Kỳ nói vài câu rồi mới tắt máy, lúc xuống xe nàng nhận được tin nhắn của La Tinh.

———Yên Yên, quản lý của ngươi là Tô Tử Kỳ à?

Giản Yên lúc này mới nhớ tới vẫn chưa nói qua với La Tinh, nàng lập tức gọi đi một cuộc điện thoại.

"Xin lỗi, hai ngày nay quá bận, ta nên sớm nói với ngươi" Giản Yên đi giày cao gót bước trêи lề đường, cúi đầu, giọng nói lạnh lạnh.

La Tinh nhìn lên màn hình máy tính, là hình ảnh Giản Yên diễn vai Thành Hậu trong phim cười nói:

"Không sao, hiện tại còn bận bịu không?"

Giản Yên dừng lại ở bước chân kế tiếp, chớp mắt, đáy mắt bình tĩnh, nàng cười cười: Đã kết thúc.

"Kết thúc là tốt rồi." Giọng nói của La Tinh cũng lộ ra ý cười:

"Ta cũng không muốn ở tại đoàn phim không nhìn thấy ngươi đến."

Giản Yên cùng nàng nói chuyện không ngừng, La Tinh nói rất nhiều, giống như chuyện gì cũng đều có thể tán gẫu lên.

Giản Yên tán gẫu cùng với nàng đều cảm thấy thoải mái, ở nhà ba năm rất khó chịu, bên người ngoại trừ Cố Thái cũng không có bạn bè nào khác, hiện tại tìm được một người chí thú hợp nhau, Giản Yên cũng không khỏi nói nhiều thêm một chút, hai người tán gẫu một đường cho tới khu nhà của Cố Thái, Giản Yên mở cửa lớn ra nói:

"Vậy trước tiên cứ như vậy đi, ngươi ngày mai có tới đoàn phim không?"

Tô Tử Kỳ liên lạc Cố đạo diễn cùng La Tinh sau đó định ra ngày mai bắt đầu thử vai, người trong giới truyền ra, nói La Tinh bình thường ở buổi thử vai đều sẽ không lộ diện, Giản Yên hỏi như vậy cũng chỉ là thuận miệng hỏi tới mà thôi, không nghĩ tới bên kia trả lời:

"Ngươi muốn ta đi đến sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!