Đại Chiêu tự--
Nhân sĩ giang hồ anh hùng võ lâm tề tụ tại đại sảnh, người người mỗi vẻ, nhưng tâm trạng lại chung 1 cảm giác mong chờ. Tô Tử Lăng cũng không nằm ngoài đó, tâm trạng lúc này thập phần hào hứng, cũng chẳng để ý đến những chuyện khác cũng như người xung quanh.
-Ngũ Sư đệ!
-Hai nam tử từ xa bước đến gần Tô Tử Lăng.
-Đại sư huynh! Tam sư huynh! Sao các người lại tới đây?
-Tô Tử Lăng nghe có người gọi nàng, lại cảm thấy quen thuộc, quay đầu tìm kiếm liền phát hiện Vân Phi cùng Vũ Hoán tiến đến. Nàng vừa kinh ngạc lại vui vẻ.
Mộ Dung Thần có tổng cộng 10 đệ tử bao gồm cả Tô Tử Lăng, mà nàng đứng thứ năm trong sư huynh đệ, mặc dù nói nàng là ngoại tôn Mộ Dung Thần nhưng nàng được truyền võ công tâm huyết của hắn thì cũng coi như một phần đệ tử của hắn, mà có điều do tư chất thông minh nên võ công của nàng so với các đệ tử Mộ Dung Thần đều hơn rất nhiều nhưng tính cách hòa hợp nên vẫn luôn được sư huynh đệ yêu quý.
Đặc biệt nàng thân nhất chính vị tam sư huynh Vũ Hoán, hắn quen biết rộng rãi vô số các cao thủ giang hồ, mà mỗi lần đi gặp đều lôi theo Tô Tử Lăng đi quen biết cùng, vừa mở mang tầm mắt lại còn tăng kinh nghiệm chiến đấu. Còn Vân Phi, vị đại sư huynh này cũng là một trong các kỳ tài võ học mà Mộ Dung Thần yêu quý, có điều hắn lại rất trầm, ít nói, đôi lúc còn khá ngốc, hắn luôn bị nàng cùng tam sư đệ trêu ghẹo khắp nơi.
-Ha ha sư phụ sợ ngươi có an toàn hay không nên mới bảo chúng ta đến hỗ trợ!
-Vũ Hoán xoa đầu sư đệ đã lâu không gặp
1
-Xì, tổ phụ thật không có tin tưởng ta!
-Tuy lời nói trách móc, nhưng thực ra nàng rất vui khi được gặp hai vị sư huynh của nàng.
-Ha ha ha sư phụ không tin ngươi nhưng chúng ta tin tưởng thực lực của ngươi mà. Đúng không đại sư huynh!
-Vũ Hoán huých nhẹ Vân Phi ra hiệu.
-À à đúng vậy! sư đệ võ công đều so với chúng ta chỉ hơn chứ không kém!
-Vân Phi hiểu ý liền phụ họa theo.
-Tô công tử! Tô công tử đang nói chuyện với ai vậy?
-Cố Hân Tuyền sáng sớm đã chuẩn bị ra khỏi phòng tiến đến chính điện tìm Tô Tử Lăng, dù được khuyên bản thân không nên tới đây nhưng nàng vẫn quyết đi bằng được, trong dòng người thân trang mãnh hổ nàng cuối cùng cũng thấy Tô Tử Lăng một thân lam y không chỉ làm nổi bật khuôn mặt nàng mà còn có cảm giác thật phiêu dật. Đi lại gần lại phát hiền nàng cùng hai nam tử khác nói chuyện rất vui vẻ.
-Ngũ Sư đệ thật có phúc nha! Không nghĩ nương tử ngươi lại là mỹ nhân khuynh thành nha hắc hắc...
-Vũ Hoán đối Tô Tử Lăng trêu ghẹo
Cố Hân Tuyền bị nói thành nương tử của Tô Tử Lăng không tự chủ mặt nóng lên.
-Khụ! Sư huynh ngươi chớ đùa, đây là Hân Tuyền cô nương, ta với nàng mới gặp ngày hôm qua thôi! Hân Tuyền cô nương cũng chớ giận, vị này là đại sư huynh Vân phi và tam sư huynh Vũ Hoán của ta.
-Tô Tử Lăng lên tiếng giải thích sau đó đối với hai bên giới thiệu.
-A ra là vậy, chúng ta thật thất lễ, chúng ta cứ nghĩ sư đệ sẽ cùng nương tử hắn đi theo chứ!
-Vũ Hoán nói.
-Không có gì, chỉ là hiểu lầm thôi, cũng không nghĩ Tô công tử đã thành gia.
-Cố Hân Tuyền nghe Vũ Hoán nói đến nương tử Tô Tử Lăng mà tâm liền một trận đau đớn, vẫn cố gắng đối nàng tìm một lời giải thích.
-Đúng vậy!
-Tô Tử Lăng cũng không có ý bác bỏ, có là phải hay không cũng không quan trọng, ít nhất cũng là để người bên cạnh hiểu ý mà tránh xa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!