Chương 23: Mưu kế đối chọi

Ngụy Ngọc Lan đã nhiều lần trông thấy Kiệt từ xa, khi làm nhiệm vụ thám thính. Nhưng quả thực cô vẫn rất khó tin rằng một tên nhóc như Kiệt lại có thể làm được những việc kinh khủng.

Hoàng Anh Kiệt mới 13 tuổi, tuy rằng trông rất cao to vì được ăn uống, rèn luyện và bồi bổ rất khoa học, thì mặt vẫn non choẹt, búng ra sữa. Đã thế cậu cũng hay ăn mặc đúng kiểu thư sinh trói gà không chặt, nên không khác gì tay công tử ăn chơi ở mấy trấn lớn. Lan tin là nếu cô ra tay, nhất định sẽ giết chết ngay tên nhóc con này.

- Cô nói chúng ra lệnh cho cô phải lấy đầu ta để đem về đổi mạng cho anh cô?

- Vâng!

- Để có thể lấy được lòng tin của hoàng Anh Kiệt, Lan liền đem mưu kế của Đạo nói ra bằng hết. Vì kế hoạch này liên quan quá lớn, Quân Báo phải trình lên cho Kiệt xem xét.

Lúc này trong trướng không chỉ có mình Kiệt, tất cả các Chỉ Huy, cả của lực lượng chiến đấu lẫn lực lượng chuyên môn cũng phải có mặt để nghiên cứu tình thế.

- Đây liệu có thể là một cái bẫy?

- Ai biết! Tôi mà biết thì cần quái gì phải lên đây họp nữa!

- Kể cả là bẫy của chúng, ta vẫn có thể lật ngược thế cờ dành phần thắng cho ta.

- Đúng thế, miễn tấm bản đồ là thật, ta sẽ đánh hạ được chúng trong vòng 2 ngày.

- Tấm bản đồ bị mất phân nửa, ta chỉ có một phần bản đồ.

- Cô gái, phần còn lại đâu?

- Tôi làm việc này để cứu anh tôi, nếu không thể cứu anh tôi thoát chết, thì đừng hòng có thể lấy được chút nào phần còn lại của tấm bản đồ.

- Vậy cô muốn chúng tôi làm gì?

- Tôi không biết, nếu biết phải làm gì tôi đã không quỵ lụy các ông làm gì?

- Cần quái gì phải hỏi han, cứ nhốt nó lại đánh cho đến khi phải khai ra thì thôi!

- Đừng làm thế, nếu cô ta cùn lên thì mình cũng thiệt hại chút ít đó.

- Chẳng thể nào cứu nổi anh cô ta đâu, ta không có bản đồ bố phòng, lính ta dù là lính cũ cũng chẳng ai có biết đột nhập và giải cứu người ta.

- Nếu đánh lên có nhanh tới mấy cũng chẳng nhanh bằng việc chúng giết con tin.

- Cô cho chúng tôi phần bản đồ còn lại đi, may ra có thể tìm cách vào nhà giam cứu anh cô.

- Cho các người bản đồ, các người chỉ lo đánh giết, anh tôi chết thì làm sao?

- Cô nói vậy thì chúng tôi chịu thua. Không có bản đồ làm sao biết anh cô ở đâu, địa thế ra sao, bố phòng thế nào…

- Nhưng…

- Cô gái à. Nghĩ đơn giản như cô ấy thì lấy mợ nó đầu của Tổng Chỉ Huy có phải nhanh hơn không?

- Thôi được rồi. Giải cô ta về nhà giam, canh giữ cẩn thận.

- Kiệt hạ lệnh chốt. Đợi khi Lan bị dẫn đi xong, mọi người mới bắt đầu bàn thật.

- Đúng là đáng thương, cô ta đã là một thứ mồi nhử mà còn không biết!

- Sếp nói đúng, em thấy cái kế dùng thích khách, đơn giản quá!

- Mục tiêu chúng hướng tới có thể là đưa bản đồ giả không. Dụ quân ta vào bẫy đó.

- Nếu chúng là thế cũng khó, ta dù điên cũng chả dồn hết quân vào ngay. Mà dù ta có dồn hết quân vào ngay thì chúng lấy gì mà diệt hết quân ta. Rắn nuốt voi có mà tắc lòi bản họng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!