Không mở được cửa, cô trượt dài xuống nền nhà gục đầu vào gối mà bắt đầu hối hận
Sao lại thiếu ý chí và nghị lực như vậy cơ chứ? Còn dụ dỗ chồng người ta lên giường
Chuyện này nếu như để các thành viên trong group biết thì cái mạng nhỏ này của cô chẳng phải khó giữ rồi hay sao?
Hạ Liên Tâm ơi Hạ Liên Tâm, mày có còn là người hay không???
Em làm gì vậy?
Ách
- cô nghe thấy giọng nói văng vẳng, nhanh chóng đứng dậy nép mình vào cửa
Thượng Quan Thiên Kỳ đáng lẽ còn đang ngủ say, nhưng bên cạnh cứ phát ra âm thanh sột soạt khiến hắn có muốn cũng không thể, khi mở mắt thì đã thấy 1 mảng trống không
Người con gái cùng hắn triền miên đêm qua đã đi đâu mất
Tổng giám đốc vội đứng lên khoác áo choàng rồi đi xuống nhà.
Ai ngờ lại thấy cô đang ngồi ở cửa dường như đang rất suy sụp
Hạ Liên Tâm thổ thẹn không dám đối mặt, xoay đi nơi khác mở miệng yêu cầu
Anh mau mở cửa
Hắn đến bên bàn thủy tinh dài, rót ly nước ấm uống vào.
Không gấp gáp mà hỏi
Còn sớm, em định đi đâu?
Không liên quan đến anh, mau mở cửa
- gương mặt cô nóng lên, đỏ ửng
Nhớ đến cảnh tượng đêm qua liền muốn khóc
Chúng ta đã cùng với nhau làm chuyện đó, anh sẽ chịu trách nhiệm với em
Ai cần anh chịu trách nhiệm?
- cô có chút sỗ sàng lên tiếng, Hạ tiểu thư cô đây không muốn vì mình mà khiến gia đình người khác đổ vỡ
Cô hắng giọng rồi nói thêm
Chúng ta đều đã lớn rồi, chuyện ...! tình 1 đêm cũng không có gì lạ
Thượng Quan Thiên Kỳ đặt mạnh ly nước trong tay xuống bàn, tạo ra âm thanh chói tay
Làm cô giật cả mình không nén được mà thốt lên
Ôi má ơi!
Hạ Liên Tâm đưa tay lên ngực, còn chưa kịp cảm nhận trái tim nhỏ bé đang đập loạn của mình thì bàn tay đó đã bị hắn nắm chặt
Em nói gì?
Đau ...! anh làm gì ...! bỏ ra
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!