Chương 36: (Vô Đề)

Không thể không nói thỉnh thoảng tình thú một lần, thật sự là thứ điều tiết sinh hoạt vợ chồng. Đặc biệt với kiểu người bình thường vừa bảo thủ vừa dễ xấu hổ như Từ Hi Nhiễm, đột nhiên mặc đồ gợi cảm như thế, đối với Tưởng Dư Hoài mà nói thật sự vô cùng có tác dụng.

Cả người Từ Hi Nhiễm rã rời nằm trong lòng anh, Tưởng Dư Hoài thấy cô chưa ngủ thì nói chuyện với cô về hoạt động kỷ niệm của Thiên Hành.

Qua mấy ngày nữa là đến lễ kỷ niệm của Thiên Hành rồi, lễ kỷ niệm của Thiên Hành là vào cuối tháng Chín. Lễ kỷ niệm năm ngoái Từ Hi Nhiễm đi Bắc Đằng học không tham gia được, lần này Tưởng Dư Hoài hy vọng cô có thể tham gia. Rốt cuộc cô cũng là bà chủ của Thiên Hành, tuy cô không làm ở Thiên Hành nhưng cũng nên để nhân viên Thiên Hành biết bà chủ của họ trông ra sao.

"Đến lúc đó, trong lễ kỷ niệm của Thiên Hành, anh muốn chính thức giới thiệu em một chút."

Từ Hi Nhiễm nghe thấy lời này thì do dự: "Nhưng em còn chưa chuẩn bị tốt."

"Em cần chuẩn bị gì? Em chỉ cần đứng ở bên cạnh anh là được, chẳng phải trong buổi tiệc tốt nghiệp lần trước em biểu hiện rất tốt à?"

"Cái đó sao có thể giống nhau được, người đến tham gia buổi tiệc tốt nghiệp đều là bạn bè thân thiết, anh giới thiệu em trong buổi lễ trang trọng như thế thì chẳng khác gì em chính thức công khai rồi, dù sao em vẫn cảm thấy mình chưa đủ tự tin."

"Không phải anh chính là sự tự tin của em sao?"

"…"

Nói như vậy hình như không sai, nhưng trước giờ Từ Hi Nhiễm không chuẩn bị gì cả, cô suy nghĩ một chút rồi thương lượng với Tưởng Dư Hoài: "Hay là cho em thêm một năm nữa, năm sau hãy giới thiệu em, để em trưởng thành hơn chút đã."

Tưởng Dư Hoài không muốn miễn cưỡng cô, cô không muốn thì thôi.

"Thế thì tuỳ em vậy."

Ngày hôm sau Tưởng Dư Hoài xuất viện. Trình Vân Khải đến chỗ làm việc của Từ Hi Nhiễm tìm cô. Trình Vân Khải muốn hẹn cô ăn cơm, ăn cơm chỉ là lý do thôi, thật ra anh ta muốn hàn gắn lại mối quan hệ với Từ Hi Nhiễm, nhưng Từ Hi Nhiễm trực tiếp từ chối.

Trình Vân Khải bị từ chối thì tỏ vẻ không hiểu: "Bây giờ đến ăn một bữa cơm em cũng không muốn ăn cùng anh à? Tốt xấu gì chúng ta cũng là bạn bè mà!"

Từ Hi nhiễm nói: "Anh làm ra chuyện như thế với chồng tôi, anh cảm thấy tôi có tâm trạng vui vẻ ngồi ăn cơm cùng anh à?"

Nghe thấy lời này Trình Vân Khải lại bị cô chọc tức, anh ta điều chỉnh nhịp thở, sau đó mới nói tiếp: "Đúng, anh biết chuyện lần trước là anh sai, nhưng anh đã nói xin lỗi với Tưởng Dư Hoài rồi, anh ta cũng nói không sao cả mà?"

"Anh ấy tha thứ cho anh đó là do anh ấy rộng lượng, nhưng anh làm ra chuyện như thế, cho dù chúng ta có tình cảm lớn lên bên nhau từ nhỏ thì tôi cũng không tha thứ cho anh được."

Trình Vân Khải thật sự muốn đánh người, anh ta nhẫn nhịn cúi đầu đi xin lỗi Tưởng Dư Hoài chỉ vì muốn hàn gắn mối quan hệ với Từ Hi Nhiễm. Nhưng bây giờ anh ta phát hiện ra cho dù anh ta có xin lỗi thì Từ Hi Nhiễm vẫn không tha thứ cho anh ta, thế thì sự sỉ nhục trước đây mà anh ta phải chịu đựng có ích gì chứ?

Không thể không nói cái tên khốn vẻ mặt âm hiểm Tưởng Dư Hoài đó thật sự giỏi, chỉ cần dùng một chút thủ đoạn đau đớn về da thịt là có thể khiến Từ Hi Nhiễm xa lánh anh ta. Hơn nữa anh ta cũng phát hiện ra, Tưởng Dư Hoài của bây giờ có một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng Từ Hi Nhiễm, thậm chí còn quan trọng hơn cả trúc mã lớn lên bên cô từ nhỏ như anh ta.

Trình Vân Khải nghiến răng, hai tay bên hông nắm chặt thành nắm đấm, nhưng cuối cùng anh ta cũng không nổi giận, anh ta biết lúc này anh ta không thể ép Từ Hi Nhiễm lựa chọn, càng ép buộc ngược lại càng khiến mối quan hệ của bọn họ thêm xa cách.

Việc anh ta có thể làm chính là nhẫn nhịn, bắt buộc phải nhẫn nhịn! Chỉ có nhẫn nhịn mới có thể có cơ hội khiến cho Từ Hi Nhiễm phát hiện ra con người thật của Tưởng Dư Hoài là như thế nào, nếu như anh ép cô căng quá, Từ Hi Nhiễm sẽ trực tiếp tuyệt giao với anh ta, mà điều đó chẳng phải là điều mà Tưởng Dư Hoài mong muốn à?

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net

Thế nên Từ Hi Nhiễm không muốn cùng ăn cơm với với anh ta, Trình Vân Khải cũng không miễn cưỡng, anh ta điều chỉnh nhịp thở, kiềm chế lửa giận và nói: "Được rồi, chúng ta thực sự cần chút thời gian, anh biết anh có phần không đúng, anh sẽ cố gắng bù đắp cho đến một ngày em tha thứ cho anh thì thôi." Anh ta nói xong thì rời đi.

Từ Hi Nhiễm không quan tâm đến anh ta, anh ta đi rồi thì cô lại bận rộn chuyện của mình. Việc hôm nay cũng không nhiều, Từ Hi Nhiễm tan làm rất sớm, cô nghĩ đến gần đây mới được phát lương vì thế cô dự định đi mua quà tặng cho Tưởng Dư Hoài. Lựa chọn tới lui, điều kiện của cô cũng chỉ mua được ghim cài áo.

Từ Hi Nhiễm nhờ nhân viên cửa hàng gói quà cho mình, lúc đi qua một cửa hàng đồ lót ở trên đường, nhớ đến cái váy ngủ gợi cảm tối qua cô mặc, có vẻ như anh rất thích, sau đó lại nhớ đến sự hưng phấn của anh hôm qua, Từ Hi Nhiễm không khỏi đỏ mặt. Cô do dự một lát rồi đi vào cửa hàng. Vốn chỉ định mua đồ ngủ gợi cảm thôi, cô cảm thấy thỉnh thoảng điều tiết cuộc sống sinh hoạt một chút cũng được, nhưng nhân viên cửa hàng cứ giới thiệu với cô đồ lót gợi cảm.

Từ Hi Nhiễm bị cô ấy nói đến mặt đỏ tai đỏ, cuối cùng cũng không biết vì sao mình lại ngu ngơ mua nó.

Sau khi về nhà, Từ Hi Nhiễm càng nghĩ cảm cảm thấy đồ lót này nóng bỏng tay, thực sự rất không đứng đắn, cô sợ Tưởng Dư Hoài nhìn thấy, vội vàng nhét vào chỗ sâu nhất trong tủ.

May là Tưởng Dư Hoài về muộn, lúc anh quay về, Từ Hi Nhiễm đã hoàn toàn quên mất chuyện đồ lót đó.

Từ Hi Nhiễm đưa cho anh cái cài áo mà cô mới mua. Tưởng Dư Hoài ngờ vực nói: "Sao đột nhiên lại tặng quà cho anh?"

"Lúc trước luôn là anh tặng quà cho em mà em chưa tặng lại bao giờ, chẳng là gần đây em mới được nhận lương. Thế nên em muốn quà cho anh." Nói đến đây Từ Hi Nhiễm lại hơi xấu hổ: "Em chỉ có thể mua được cái này thôi, cũng không biết anh có chê không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!