Chương 8: (Vô Đề)

Nó xoa xoa cổ tay rồi nó đi thẳng vào can teen. Mọi người tưởng nó đã thôi nhưng ai dè nó đi ra trên tay 2 cây kem. Mọi người tự động rẽ đường cho nó đi. TRong khi nhỏ kia đã đứng dậy và tiến lại gần hắn. Nhưng hắn ko cảm thấy thương xót j cả hắn chỉ hoi qua loa:

-em có sao k?

- Em đau lắm anh phải đòi lại công bằng cho em._ Nhỏ nhõng nhẽo.

Hắn chưa kịp mở mồm thì nhỏ Sam đã hét lên:

-Sally! Đừng làm thế.

Cả 2 quay lại thì bụp 2 cây kem vị sầu riêng trên tay nó đã được hạ cánh an toàn vào mặt nhỏ.

-Cô làm cái quái j zậy?_ Hắn hét lên.

-Đó là sự khoan hồng mà tôi dành tặng cho cô ta_ Nó cười khinh bỉ.

-" chát". Mày dám làm vậy với t sao? Con rác rưởi _ Nhỏ ly vung tay tát nó.

-Được lắm tôi đã tha cho cô mà cô ko biết điều lại còn dám tát tôi. Lần này thì đừng mong có sự khoan hồng ở đây nhé. Vừa nói nó vừa bước lên tát vào mặt con nhỏ. Con nhỏ kêu hắn nhưng hắn ko dám làm j vì biết nó đã giận thật rồi. Thấy con bạn mình đánh ác qua nhỏ Sam chạy tới:

-Mày dừng lại đi. Đánh nữa nó chết bây giờ.

-Mày bỏ ra._ Nó hét lên.

-Mày đừng thế mà. Anh ý ko mún thấy mày như thế này đâu._ Nhỏ Sam hét lên.

-…………_ Nó im lặng nó ko đánh nữa. Nó liền đẩy nhỏ ly ngã ra đất và giẫm chân lên bụng nhỏ._ Coi như cô may mắn lần sau đừng có dại mà đụng vào tôi. Sẽ ko còn nhẹ nhàng như thế này đâu._ nó bước đi đến chỗ Way_ Anh giúp tôi đưa nó về nhé.

Ko kịp chờ way trả lời nó đã bước đi với 1 tâm hồn đau khổ. Để lại đấy là sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. SAu khi nó đi mấy con nhỏ đàn em chạy đến đỡ Kim Ly dậy. Díu rít hỏi:

-Chị 222! Chị có sao ko?

- Chúng mày chết hết ở đâu vậy?_ Nhỏ hét lên.

-Nhất định tao sẽ trả thù._ Kim Ly nói khi mọi người đã tản ra hết._ Dám động vào princess ta đây thì ko yên thân đâu._ NHỏ lẩm bẩm ( bà này tự tin *** luyện)

SAu khi nó nhờ vả thì Way cũng đưa Sam về. Còn hắn và Vic thì lại rủ nhau đi chơi bời mặc kệ cho nhỏ Kim Ly đang đau đớn gọi tên hắn. Về phần nó, vừa đi ra nó móc ngay con vertu ra gọi cho ai đó. Lúc sau nó ra ngoài cổng thì đã thấy con mui trần quen thuộc. Nó chào chú Ba

- tài xế nhà nó rồi kêu chú bắt taxi về. Nó leo lên xe phóng thật nhanh nó đi đến cánh đồng cúc dại mà 2 anh em nó ngày trước vẫn thường đến. Nó ngồi tựa lưng vào gốc cây quen thuộc.

Hít 1 hơi dài nó bắt đầu nhớ lại những kí ức ngày xưa. Có 1 con bé 12 và 1 cậu nhóc 13 đang trò chuyện:

oSally!_ Thằng nhóc goi.

- J hả Rin?_ nó quay sang.

-Ăn nói với anh thế hả phải gọi là "anh" Rin_ Thằng bé bắt bẻ nhấn mạnh chữ anh.

-Ứ gọi_ Nó nhõng nhẽo.

-Thế thì em cứ ở đây 1 mình nhé anh về đây._ Thằng bé vừa nói vừa đứng dậy phủi quần.

-Oa oa oa……. Đừng bỏ em mà. Hix. Huuhu._ Con bé khóc òa lên.

-Thôi đừng khóc. Nha. Ngoan gọi anh đi anh sẽ ko bỏ em_ Thằng bé dỗ dành.

-Uk. Anh Rin. Hihi._ con bé cười tươi.

-Uk. Thế có phải ngoan ko? Cứ làm anh phải dở độc chiêu ra cơ. Phạt em vì cái tội đó_ Thằng nhóc tên Rin vừa nói vừa xông vào thọc lét nó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!