Chương 37: Đúng chính là do mày hại

"Cô Hạ, cô không được tự ý vào phòng phẫu thuật".

Bác sĩ Trương chạy nhanh vào, định kéo Hạ Phương ra.

Hạ Khánh Dương càng tức giận hơn: "Hạ Phương, mày, mày điên rồi, mày ra đây cho tao… Phòng phẫu thuật là nơi mày có thể xông vào được à?"

Nói xong ông ta còn nói thêm: "Mày lỗ mãng như vậy, nếu mẹ mày thật sự xảy ra chuyện gì thì cũng là do mày hại".

"Đúng, chính là do mày hại!", Hạ Khánh Dương hừ một tiếng, bắt đầu bào chữa cho mình.

Bác sĩ Trương chạy theo Hạ Phương vào phòng phẫu thuật, nghĩ dù thế nào cũng phải đưa được Hạ Phương ra ngoài.

Dù sao chỉ cần kiên trì thêm một lúc nữa là thần y Tiết Phi sẽ đến, lúc đó mẹ Hạ Phương sẽ được cứu.

Nếu lúc này Hạ Phương vào gây rối, trì hoãn việc chữa trị thì sẽ xảy ra chuyện lớn.

Bệnh viện của họ đã phải tốn biết bao nhiêu công sức mới mời được thần y tới làm phẫu thuật cho Tiết Lan Hâm.

Cơ hội thế này rất hiếm.

Nghe ý của Alice thì Tiết Phi nhận ca phẫu thuật này hoàn toàn là vì tình hình của Tiết Lan Hâm đặc biệt, mang tính thử thách.

Hơn nữa bên phía bệnh viện rất có thành ý nên cô ấy mới dành thời gian, từ chối các ca phẫu thuật để tới đây.

Bệnh viện của họ vẫn luôn mong chờ cơ hội ngàn năm có một này, dưới sự nỗ lực của Viện trưởng Triệu, họ đã đăng ký cho ba người được đến xem quá trình thần y Tiết Phi chữa trị.

Khi đó bác sĩ Trương và phó Viện trưởng, cùng với một số bác sĩ chủ chốt khác đều có thể quan sát và học hỏi trong phòng phẫu thuật.

Tiết Phi cũng đồng ý sẽ giải thích cho họ một số kinh nghiệm và điểm mấu chốt cho những ca phẫu thuật tương tự thế này.

Với năng lực của Tiết Phi, nếu họ có thể học được dù chỉ một phần trăm từ cô thì cũng đã thành công rồi.

Sau này dù là bệnh viện hay trong các ca phẫu thuật tương tự, đều sẽ có những bước đột phá lớn hơn.

Nếu trước lúc đó Tiết Lan Hâm xảy ra chuyện gì, Tiết Phi không thực hiện được ca phẫu thuật này thì họ sẽ mất đi cơ hội học tập vô cùng quan trọng, đồng thời còn phải gánh chịu mọi tổn thất do ca phẫu thuật thất bại gây ra.

Nhất là áp lực từ phía Tiết Phi và Tư Thành, sợ là cũng đủ khiến bệnh viện đóng cửa.

Bác sĩ Trương vội vàng chạy vào phòng phẫu thuật, nhưng trong phòng phẫu thuật làm gì có bóng dáng của Hạ Phương?

"Đi đâu rồi?", bác sĩ Trương thở hổn hển, tìm khắp phòng phẫu thuật cũng không thấy ai.

Ngược lại còn khiến Viện trưởng Triệu đang làm phẫu thuật thắc mắc.

"Bác sĩ Trương, ông làm sao thế?", Viện trưởng Triệu sầm mặt, giọng nói sắc bén: "Họ đã ký vào tờ thông báo nguy hiểm chưa?"

Bác sĩ Trương lau mồ hôi: "Cô, cô Hạ không ký, còn chạy vào đây…"

Phó viện trưởng Tần ở bên cạnh biến sắc: "Phòng phẫu thuật là nơi ai cũng có thể vào được à? Thế cô ấy đâu?"

Bác sĩ Trương lau mồ hôi: "Tôi đi theo cô ấy vào đây, nhưng không thấy cô ấy đâu nữa…"

Phó viện trưởng Tần hừ lạnh: "Lập tức nghĩ cách đưa người ra ngoài, thần y Tiết sắp tới rồi, nếu vì Hạ Phương mà xảy ra chuyện gì, ảnh hưởng đến ca phẫu thuật của thần y Tiết, các người có gánh nổi trách nhiệm không?"

Lúc này Hạ Phương đã vào phòng thay đồ.

Alice và những người khác đã đợi cô trong phòng, thấy Hạ Phương vào, mấy người đều tiến lên chào đón.

"Phi, tình hình của mẹ chị rất không khả quan, buộc phải phẫu thuật ngay lập tức", Alice là một cô gái tóc vàng mắt xanh, chỉ khoảng hai mươi tuổi, có dáng người cao ráo và khuôn mặt cô ấy lúc này tràn đầy lo lắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!