Chương 33: Thần y tiết phi hồi âm

Thình thịch-

Thình thịch-

"Sếp Phương, đây là tư liệu về tất cả các nhân viên trong bộ phận thiết kế. Em đặt trên bàn đây, chị còn cần gì nữa không?"

Sáng hôm ấy, Hạ Phương đã ngồi ở văn phòng của tổng thiết kế nhưng vẫn không tài nào tập trung được.

Trái tim cứ nảy lên từng nhịp mãnh liệt, hai má nóng phừng phừng khiến cả người cô cứ bứt rứt khó chịu.

Chỉ cần nhớ lại dáng vẻ quyến rũ của Tư Thành đêm qua trong thang máy là nhịp tim lại mất khống chế.

Từ tối qua đến giờ chưa dừng lại.

Giọng Tô Tử Ninh vang lên bên tai, Hạ Phương câu nghe câu lọt, hoàn toàn không đưa ra câu trả lời nào.

Làm cho Tô Tử Ninh cứ hồi hộp đứng đó như một tượng đá, không biết nên trở về làm việc khác hay đứng đây chờ Hạ Phương đáp lại.

Một hồi lâu sau, Hạ Phương mới hít vào một hơi thật sâu, giải cứu bản thân khỏi ảnh hưởng kỳ cục của Tư Thành. Cô thầm mắng anh xối xả từ đầu tới đuôi, khi ngẩng lên lại nhìn thấy Tô Tử Ninh còn ở đây bèn hỏi.

"Sao vậy? Còn chuyện gì nữa à?"

Tô Tử Ninh mếu máo như sắp khóc, lắc đầu đáp: "Dạ không, em… em đi pha cà phê cho sếp ạ".

Nói rồi cầm chiếc ly sứ trên bàn chạy biến ra ngoài.

Hạ Phương vỗ vỗ đầu, cảm thấy tinh thần mình hôm nay đã chạm xuống đáy. Nếu không phải vì vừa về nước, còn cần làm quen với vô số việc trong công ty thì cô đã chạy về nhà đánh một giấc rồi.

Giải quyết công việc buổi sáng xong, cô nhận được điện thoại từ trợ lý riêng ở nước ngoài của mình – Alice.

"Phi, thiết bị và tư liệu chị cần đã chuẩn bị xong rồi, hôm nay em gửi qua nhé?"

"Ừ, nhớ kiểm tra cho kỹ, không được có sơ suất gì với thuốc và thiết bị", Hạ Phương dặn dò.

"Em biết rồi".

"Cũng vừa khéo. Thiết bị về nước một ngày sau là em cũng đến luôn. Lần phẫu thuật này rất quan trọng với chị, chị chỉ tin em được thôi".

"Chị yên tâm, em sẽ chuẩn bị đầy đủ".

Hạ Phương vừa cúp điện thoại thì thấy Tô Tử Ninh lấp ló ngoài cửa, như muốn đi vào mà lại không dám.

"Vào đi", cô trở lại ghế ngồi: "Cũng đừng lo lắng quá. Tôi không có yêu cầu gì nhiều, giao việc gì cứ hoàn thành như bình thường là được".

Tô Tử Ninh xoắn ngón tay: "Dạ vâng ạ".

"Đi làm mấy ngày rồi, đã quen chưa?", Hạ Phương nhịp tay lên bàn, cười hỏi.

"Em vẫn còn đang làm quen, nhưng…", Tô Tử Ninh lắc đầu với hai má hồng hồng, đoạn lén nhìn Hạ Phương một cái, tinh nghịch nói: "Được làm việc với sếp Phương là em vui lắm".

Hạ Phương cười: "Đừng vui mừng quá sớm. Tôi rất là nghiêm trong công việc, làm trợ lý của tôi cũng phải tỉ mỉ cẩn thận".

Tô Tử Ninh lập tức thẳng lưng: "Dạ thưa sếp!"

Chiều hôm ấy, Hạ Phương nhận được điện thoại của bệnh viện, nói cô ghé qua một chuyến.

Kết quả, Hạ Phương còn chưa đi đến phòng bệnh của Tiết Lan Hâm thì đã thấy bác sĩ Trương hớt ha hớt hải chạy tới, phấn khích hét toáng lên: "Cô Hạ! Bệnh tình của mẹ cô có tiến triển rồi!"

Hạ Phương:???

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!