Chương 50: Hoán Đổi Linh Hồn

Tối nay, Sở Quân Dật đã được vui chơi thả ga, nụ cười luôn hiện diện trên khuôn mặt của y.

Trở lại quán trọ, nhìn thấy mọi người đều đã trở về sau chuyến vui chơi, hai người cũng vô thức thả tay nhau ra.

Trang nhị gia ở trước cửa quán trọ vừa trông thấy thân ảnh của cả hai thì trong lòng lộp bộp một tiếng, bởi vì vừa nãy hắn ta thoáng thấy cả hai vẫn còn nắm tay nhau, nhưng đợi đến khi hai người đến gần hơn lại phát hiện do khoảng cách giữa cả hai quá gần, vì vậy từ chỗ hắn ta đứng nhìn qua rất dễ bị nhầm lẫn.

Trong lòng Trang nhị gia thấy nhẹ nhõm hơn, bất kể sau này hai người lựa chọn thế nào, Trang nhị gia chỉ mong hiện tại hai người hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định.

Bọn họ ở lại Tế Nam phủ mấy ngày để nghỉ ngơi và thu xếp mọi việc.

Mỗi ngày, họ đều cảm thấy bản thân đang được tận hưởng sự thoải mái hiếm có nhất trong đời này.

Họ cũng ra ngoài được một thời gian rồi, mỗi người đều có những trải nghiệm và nhận thức khác nhau, cả đám tìm một quán trà ngồi lại thảo luận, bồi dưỡng quan hệ, qua đó cũng hiểu biết sâu sắc hơn về học thuật.

Tháng tám tới đây sẽ cử hành kỳ Thu vi, bọn họ cần phải nhanh chóng lên đường quay về Kinh thành trước khi kỳ Thu vi diễn ra.

Kỳ thi lần này không chỉ có Sở Quân Dật đi thi, hơn một nửa thành viên trong đội ngũ du học cũng tham gia.

Trang nhị gia và Liễu tứ gia đã trúng cử, chẳng qua hai người họ không có ý định tham gia kỳ Xuân vi năm tới.

Để kịp thời trở lại Kinh thành trước tháng tám, sau khi ra khỏi địa phận Tế Nam phủ, cả nhóm liền khởi hành chạy về Kinh thành.

Khi đi vào địa phận Hà Gian phủ, trên đường đi vào thành trấn họ gặp một thôn trang, xuống xe hỏi thăm người dân thì được cho biết thành trấn gần nhất phải mất thêm nửa ngày đi đường nữa mới tới.

Thấy trời đã tối đen, mọi người đều đồng ý ngủ lại nơi đây một đêm.

Thôn trang này không có quán trọ, họ muốn ngủ lại chỉ có thể xin ở nhờ nhà người dân.

Nơi này có gần trăm hộ gia đình, bọn họ chọn ra mấy nhà bằng lòng cho ở nhờ, đưa một ít bạc coi như phí thuê phòng cho các gia đình đó, cuối cùng cả nhóm đã có một nơi ở qua đêm.

Mọi người đang thu dọn đồ đạc, bất chợt từ bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.

Bởi vì bọn họ đều chọn ở lại mấy hộ gia đình cách nhau rất gần, vì thế khi nghe thấy có tiếng động lạ cả nhóm đều tụ lại một chỗ.

"Đại thẩm, đã xảy ra chuyện gì?"

Trang Nhị gia hỏi Trần đại thẩm chủ nhà bên cạnh.

Ta cũng không biết. Trần đại thẩm vẻ mặt mờ hồ.

Đúng lúc này, một bóng người chạy nhanh về phía Trần đại thẩm, rồi dừng lại trước mặt bà ấy.

Đứng trước mặt Trần đại thẩm là một nam hài khoảng mười mấy tuổi, cậu nhóc thở hổn hển mấy hơi, mới ngắt quãng nói:

"Nương, nương...! Không hay...! Xảy ra chuyện không hay rồi..."

"Xảy ra chuyện gì, nhìn cả đầu đầy mồ hôi của con kìa." Vốn dĩ Trần đại thẩm muốn răn dạy con trai, nhưng thấy cậu nhóc chạy đến đầm đìa mồ hôi thì có chút đau lòng, Trần đại thẩm dùng tay áo giúp cậu nhóc lau mồ hôi, xoay người nói:

"Tính cách Nhị Ngưu nhà ta có hơi bộp chộp, xin chư vị đừng trách."

Nhị Ngưu không quan tâm người ngoài nghĩ thế nào, vươn tay nắm lấy tay áo Trần đại thẩm,

"Nương, không hay rồi, Hổ Tử và Lục Tử bị chết đuối nước rồi!"

"Cái gì?! Chết đuối?!" Trần đại thẩm vừa nghe Nhị Ngưu nói vậy lo sốt vó cả lên, vội vàng hỏi:

"Đã xảy ra chuyện gì? Có cứu được người chưa?"

"Người cứu lên rồi, con thấy mọi người đã cứu hai đứa nó lên mới chạy vội về báo tin cho nương biết, con cũng không biết hiện giờ tình hình bên kia thế nào rồi nữa." Nhị Ngưu cứ như khẩu súng liên thanh nói một lèo hết những gì mình biết ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!