Đội ngũ Niếp lão tiên sinh đã xuất phát, Cố Thành Chi và Sở Quân Dật cũng đi Vạn Pháp tự chuẩn bị cho ngày giỗ.
Sở gia đối với chuyện bọn họ muốn đi du học không có tỏ rõ thái độ, cho dù có suy nghĩ khác đều không biểu hiện ra ngoài, chỉ có Sở ngũ gia ném đồ đạc trong phòng tứ tung.
Trước khi hai người đi Vạn Pháp tự, Sở lão thái thái gọi Sở Quân Dật đến, vẻ mặt như bố thí chỉ vào nha đầu, bảo Sở Quân Dật mang theo khi đi du học, để cho nàng ta hầu hạ y trên đường đi.
Sở Quân Dật nhìn nha đầu xinh đẹp đứng bên người Sở lão thái thái đang thẹn thùng liếc trộm nhìn mình, trong lòng Sở Quân Dật cười lạnh, ngoài miệng nói:
"Đa tạ ý tốt của tổ mẫu, bất quá không cần phiền phức như thế, chuyến du học lần này không cho mang nha đầu theo, nếu như cần Câu Lan* trên đường còn nhiều lắm."
*Câu Lan
- -: nơi hát múa và diễn kịch thời Tống, Nguyên ở Trung Quốc
Nói xong lời này, sắc mặt Sở lão thái thái đen như đáy nồi, ánh mắt sắc như đao gắt gao nhìn chằm chằm Sở Quân Dật.
Mà nha đầu suýt chút bị đưa cho Sở Quân Dật lại lộ ra vẻ mặt thương tâm muốn chết, rất giống người vợ tào khang* nhìn thấy trượng phu bỏ vợ, bỏ con đi lấy người khác.
*tao khang chi thê/ người vợ tào khang - -: là nói khi người chồng lúc nghèo khó, người vợ cùng với chồng bên nhau cùng vượt qua gian khổ, cơm thô áo vải, chịu đựng những khó khăn.
Sở Quân Dật cúi đầu làm như không thấy, dù sao y thật sự không nhìn thấy.
Cuối cùng Sở lão thái thái lại ném chung trà bảo y cút đi, Sở Quân Dật rất nghe lời như dòng sông êm đềm lướt trôi rời khỏi viện Sở lão thái thái.
Sau khi hoàn tất lễ cúng bái trong ngày giỗ, xe ngựa đã chờ sẵn dưới chân núi Vạn Pháp tự, bọn họ lên xe ngựa liền bắt đầu chạy tới nơi đội ngũ Niếp lão tiên sinh đang dừng lại.
Người đánh xe là tuỳ thị của Cố Thành Chi, chuyến đi lần này trừ bỏ Cố Thành Chi và Sở Quân Dật ra thì chỉ dẫn theo hai tên tùy thị.
Một người đang đánh xe, người còn lại đang báo cáo những chuyện xảy ra ở Kinh thành mấy ngày gần đây.
Chuyện nên bẩm báo đều đã nói gần hết, tùy thị dừng một chút mới nói:
"Tam gia, Cố gia phân gia."
Phân gia?! Cố Thành Chi kinh ngạc hỏi:
"Bọn họ phân nhà nào?!"
"Cố gia phân Cố nhị gia ra ngoài, hôm qua Cố nhị gia đã mang theo Đổng thị rời khỏi Kinh thành." Tùy thị giải thích.
Sở Quân Dật á khẩu không nói nổi một lời, Cố gia đang muốn làm gì, muốn vò đã mẻ lại sứt sao?!
*Vò đã mẻ lại sứt
- -, là từ câu ngạn ngữ
- -: vò đã mẻ rồi thì chính là cái vò mẻ, không cần phải giữ cẩn thận nữa.
Nghĩa bóng là vô trách nhiệm, không cầu tiến.
Đôi mắt Cố Thành Chi thâm trầm, suy tư chốc lát mới cười lạnh nói:
"Mệt thay! Cách như vậy bọn họ cũng nghĩ ra được."
Nghe hắn nói thế, Sở Quân Dật cũng ngẫm nghĩ chuyện này từ đầu đến cuối, đầu mày dần dần nhíu lại, Bọn họ như vậy...
"Chỉ vì bảo vệ Cố gia mà thôi."
Cố Thành Chi ngữ khí bình thản.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!