Chương 26: Trong Mắt Hứa Thanh Nhiên Mơ Màng Ý Cười

Ở bên kia, bệnh viện số ba.

"Chơi game thật sự đốt tiền quá...

không nuôi nổi, cậu nói xem tôi phải làm thế nào?"

"Tôi hỏi cậu đấy, sao cậu không nói?!"

Bước chân Trình Ý tạm dừng, nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện bên cạnh sớm đã chẳng thấy người đâu, anh quay lại, Hứa Thanh Nhiên thoạt đầu còn đi cạnh mình đã đứng cách xa mấy mét, hơi cúi đầu, tay phải cầm điện thoại, tay trái đút túi, khóe miệng dạt dào ý cười.

Trình Ý giật nảy, hơi khó thích ứng, anh và Hứa Thanh Nhiên cùng tốt nghiệp một học viện ý, cùng phòng kí túc xá, bây giờ lại là đồng nghiệp trong cùng một bệnh viện, cái kiểu nhìn điện thoại cười ngốc nghếch thế kia vẫn là lần đầu tiên đấy.

Mẹ kiếp đừng có mà bảo là bị trúng tà !

Anh vội vã vòng lại, vỗ sau lưng người đàn ông, ân cân hỏi: "Thanh Nhiên này, cậu có chỗ nào không khỏe à?"

Hứa Thanh Nhiên tắt điện thoại bỏ vào trong túi, thu lại vẻ tươi cười, ngước mắt, "Làm sao?"

Trình Ý vuốt ngực cho nhuận khí, "Cậu biết vừa rồi cậu đáng sợ biết bao không?"

Đầu mày Hứa Thanh Nhiên khẽ nhíu vào, không hiểu ra sao.

Trình Ý nói: "Mới nãy cậu cười với điện thoại giống y một tên thiểu năng, mẹ kiếp dọa chết tôi rồi!"

Hứa Thanh Nhiên nâng mí mắt, nghiêng đầu hỏi một câu: "Tôi cười rất đáng sợ?"

Trình Ý vội vã gật đầu, ngữ khí thành thực: "Còn không phải chắc! Lần sau dù sao cũng đừng như vậy nữa, sẽ xảy ra án mạng."

"..."

Hứa Thanh Nhiên hung dữ nhìn như muốn khoét một lỗ trên người đối phương, đôi chân dài sải bước về phía trước.

Trình Ý lập tức nối gót, lại kéo vấn đề trở lại, "Cậu nghe thấy những gì tôi vừa nói không?"

Giọng Hứa Thanh Nhiên hờ hững hỏi: "Cậu nói với tôi?"

"..." Trình Ý trừng mắt, nhắc lại: "Chơi game đốt tiền quá, không nuôi nổi!"

Hứa Thanh Nhiên không hay chơi game, nhưng Giang Lạc là nhà sản xuất game nên thường sẽ bị kéo đi test game, không nhiều thì ít cũng hiểu đôi chút, tiện miệng hỏi: "Nuôi gì mà nuôi không nổi?"

Trình Ý trả lời: "Nuôi đàn ông!"

Hứa Thanh Nhiên: "???"

Trình Ý giải thích: "Chính là kiểu nhân vật nữ chính hoàn thành nhiệm vụ sau đó yêu đương với bố người đàn ông haha."

Khóe miệng Hứa Thanh Nhiên khẽ giật, "Cậu là nhân vật nữ chính hay là đàn ông?"

Một tay Trình Ý khoác lên vai đối phương nói như lẽ dĩ nhiên: "Đương nhiên là nhân vật nữ chính!"

Ấn đường Hứa Thanh Nhiên lại giật, hơi dừng bước chân: "Làm phiền bỏ cái tay cậu ở trên người tôi ra."

Trình ý đang cảm hứng dâng cao, không chịu rời: "Làm sao?"

Không biết Hứa Thanh Nhiên muốn tuyên cáo với ai mà dùng giọng điệu đanh thép trả lời từng câu từng chữ: "Tôi, là, trai, thẳng."

Trình Ý: "..."

Hứa Thanh Nhiên tiếp tục đi về phía trước, chẳng bao lâu, không biết nghĩ đến cái gì, bước chân dừng lần nữa, nghiêng đầu, "Trình Ý, thông thường muốn nhắn tin trong nhóm chat, gửi cái gì thì được?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!