Sau khi xuống xe, trước mắt người chơi là một trang viên được xây dựng trên núi. Phong cách kiến trúc Châu Âu màu đen tuyền khiến không khí nơi đây trở nên vô cùng u ám khi trời xẩm tối.
Cổng trang viên không đóng, người đứng ngoài có thể lờ mờ thấy một hồ nước bên trong. Một con chim kỳ lạ không biết tên lướt qua mặt nước. Ngay lúc những giọt nước bắn lên, một con cá trong hồ đã bị bắt gọn.
Con chim đó vừa săn mồi thành công liền bay ra ngoài trang viên. Khi nó bay ngang qua đầu, những giọt nước tanh tưởi rơi xuống từ không trung làm mọi người vội vàng tránh né. Tuy nhiên, con chim kì quái ấy vẫn lượn quanh đầu họ.
Lúc này, mọi người mới nhận ra rằng dù có vẻ ngoài giống con quạ, nhưng cái mỏ của nó lại dài hơn cả thân mình.
"Sao cứ lượn lờ bên người tao vậy? Mau cút đi!" Người đàn ông trung niên vốn mê tín cảm thấy con chim này không may mắn, liền dùng đá để đuổi nó đi.
Con chim bị tấn công, con cá trong mỏ rơi xuống.
Con cá chết rơi bộp xuống đất, miệng nó phun ra một đoạn gì đó đầy máu.
Người đàn ông trung niên tiến lại gần xem, lập tức rùng mình:
"Mẹ kiếp! Là một ngón tay bị đứt lìa."
Khi lùi lại, ông ta va vào Chu Kỳ An.
Người đàn ông trung niên sợ đến mức không thốt nên lời. Cảm giác chạm vào người khác giúp ông ta tìm lại chút cảm giác an toàn, lẩm bẩm: Ở đó, ở đó có...
Chu Kỳ An ngẩng đầu lên, mắt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt mang theo chút thư thái:
"Ở đó có núi có nước."
Ba năm rồi, đã ba năm y chưa được nghỉ phép.
Cảnh quan này, nếu đặt ở bên ngoài thì đây hẳn phải là một khu nghỉ dưỡng.
"Diện tích cây xanh chiếm ít nhất 70%. Chỉ có điều mấy cái cây phía Nam quá cao, vậy nên hiệu ứng ánh sáng mới không tốt lắm."
Nghĩ đến căn nhà cũ kỹ nhỏ bé mà y mua ở bên ngoài vành đai số ba thành phố cộng với số tiền trả góp cao ngất ngưởng, Chu Kỳ An bỗng dưng thấy lòng chua xót.
(Mèo: Nếu anh chị em thắc mắc từ Vành đai thì có thể tra Ring road nhé)
Người đàn ông trung niên đột nhiên cảm thấy chàng trai trước mặt còn đáng sợ hơn cả ngón tay đứt kia, thần kinh của họ dường như không ở cùng một tần số.
Người chơi nữ lấy ra một chiếc khăn tay, bước tới quấn ngón tay đứt lại rồi cẩn thận xem xét.
Chu Kỳ An tiếp tục ngắm cảnh. Màu sắc của lá cây hai bên chủ yếu là đỏ, ở giữa có tấm biển gỗ khô cong vẹo, trên tấm biển bạc màu là tên của trang viên được viết bằng sơn đỏ đậm: Trang viên đêm đẹp.
Người xuống xe muộn nhất là Tư tiên sinh.
Với dáng vẻ khoa trương thích làm màu, gã dang rộng hai tay ra, nói:
"Thế giới nên là một đại dương tràn đầy niềm vui, nên chúng ta cần phải phấn đấu để mang nụ cười đến cho tất cả mọi người. Và hôm nay, chúng ta sẽ lại gieo hạt giống hạnh phúc xuống lần nữa."
Chu Kỳ An thì thầm với người đàn ông trung niên: Hắn quả là có bệnh.
Người đàn ông trung niên nhìn với ánh mắt một lời khó nói hết.
Còn cậu thì quả là không biết chữ chết viết như thế nào.
Nếu nhân viên có thể định đoạt sinh tử, những người chơi thâm niên đã sớm quỳ xuống cầu xin thu mua. Chu Kỳ An tin thứ đáng sợ này trong phó bản nắm giữ quyền hạn không cao, ít nhất là không hiểu rõ tình hình của người chơi ngoài đời thực.
Nếu không, Tư tiên sinh đã không tỏ ra ngạc nhiên khi y nhanh chóng trả lời giết vợ một cách thản nhiên như vậy.
Không phải ông chủ, cũng không phải khách hàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!