Chương 1: 【Phó Bản 1: Vị vong nhân】001 Ra khơi - Nơi ước mơ bắt đầu

Trong một căn nhà nhỏ bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn, giọng nói không kiên nhẫn của một người phụ nữ cứ liên tục vang lên.

"Thím Vương đã giới thiệu cho con nhiều cô gái tốt như thế, sao con lại chẳng ưng ý ai vậy hả?"

Người phụ nữ đang nói chuyện nheo mắt lại đầy nguy hiểm:

"Đừng nói là con định chạy theo trend không kết hôn đấy nhé?"

Dù không có gió, mái tóc uốn xoăn lơi của bà vẫn khẽ động, trông như những con rắn nhỏ đang trườn bò.

Chu Kỳ An không hiểu tại sao bản thân lại liên tưởng đến hình ảnh đáng sợ này khi nhìn về phía người đã sinh ra và nuôi dưỡng mình.

Y miễn cưỡng nhếch miệng cười: Sao có thể chứ?

Mẹ Chu có chút không kiên nhẫn:

"Thế rốt cuộc con muốn tìm người như nào?"

Chu Kỳ An tự nhiên giơ tay ra:

"Người vừa có thể vừa lên được phòng khách, vừa xuống được nhà bếp. Dù con về muộn đến đâu thì cô ấy cũng sẽ nấu ăn cho con, chịu thương chịu khó mà không than vãn, đòi hỏi đền đáp gì... Cũng không bao giờ hỏi về mối quan hệ của con với người khác, dù đó có là quan hệ mập mờ đi chăng nữa."

Lúc này, điện thoại sáng lên hiện số của sếp, Chu Kỳ An ngay lập tức nghe máy với giọng lấy lòng: Alo, sếp...

"Khách hàng nói vẫn thích bản kế hoạch đầu tiên hơn. Không ấy để cho chắc cú thì cuối tuần này cậu làm thêm một bản nữa đi, rồi đến thứ hai gửi luôn cả thể, như thế mới thể hiện được tối đa lòng thành của chúng ta, bên phía đối tác cũng sẽ không còn gì để phàn nàn nữa..."

Chu Kỳ An liên tục đồng ý, và sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với ông chủ, y tiếp tục nói với mẹ:

"Đấy, nói chung là nếu mẹ tìm được người đáp ứng được tất cả điều kiện trên thì con sẽ kết hôn ngay và luôn cho mẹ xem."

Nói xong, y không để ý đến sự im lặng của mẹ nữa mà quay người trở về phòng.

Vừa bước vào phòng, Chu Kỳ An liền thở phào nhẹ nhõm.

Một cô gái bình thường sau khi nghe mấy yêu cầu đó xong mà không tự đập đầu mình mới là lạ, sao còn muốn đến xem mắt chứ?

Phát ngôn nghe chẳng khác nào một tên tra nam như này hẳn sẽ giúp mình được yên tĩnh một thời gian.

Chu Kỳ An thực sự là người theo chủ nghĩa không kết hôn, mẹ y cũng cảm nhận được điều này từ trước, nhưng cả hai đều ngầm tránh nhắc đến vấn đề này.

Nhưng kể từ sau trận sương mù ba năm trước, tất cả mọi thứ đã thay đổi. Những hy vọng nhỏ bé ban đầu bị phóng đại thành chấp niệm vô tận.

Nếu chống lại những chấp niệm đó...

Chu Kỳ An không kìm được mà rùng mình, cố gắng không để những ký ức đó hiện lên trong đầu.

May mắn là theo quan sát của y, chỉ có số ít người như vậy, còn phần lớn người dân vẫn bình thường.

Đêm đó, Chu Kỳ An đành nai lưng ra làm thêm giờ để hoàn thành kế hoạch. Và khoảng một giờ sáng, tiếng gõ cửa vang lên.

Mẹ Chu cầm một cốc sữa nóng, mỉm cười bước vào: Tăng ca vất vả rồi.

Chu Kỳ An vừa cầm cốc lên.

"Bạn đời lý tưởng của con, mẹ đã tìm được rồi."

Khụ khụ... Chu Kỳ An suýt thì bị sặc, theo phản xạ nhìn đồng hồ. Còn chưa được năm tiếng trôi qua nữa, sao mà lẹ dữ vậy?

Mẹ Chu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!