Chương 9: (Vô Đề)

Đại Cẩu ở trong tù lẳng lặng chờ đến trời tối thay ca, làm bộ bụng đau ai u một tiếng ngã trên mặt đất kêu to lên.

Hắn la lối khóc lóc lăn lộn động tác cũng cực kỳ thuần thục, thuần thục đến mức làm hắn nhịn không được lại bắt đầu tiếp tục hoài nghi bản thân trước khi mất trí nhớ rốt cuộc là làm nghề gì.

Nha dịch trong phòng giam bị hắn hấp dẫn lại đây, kỳ quái chính là huyện lệnh cũng có mặt.

Ngoài ý muốn, có một nam nhân cẩm y ngọc bội đứng giữa đám nha dịch.

Đại Cẩu sửng sốt một chút.

Sắc mặt nam nhân biến đổi: "Triệu đại nhân, Cẩm Y Vệ muốn mang tên phạm nhân này đi."

Huyện lệnh sửng sốt: "A? Tên này vào nhà ăn trộm, bắt phu nhân Lưu phủ đi, án này bản quan còn chưa điều tra rõ mà."

Nam nhân lạnh lùng mà nói: "Đây là trọng phạm triều đình bí mật truy nã, ngươi lập tức giải hắn vào trọng lao, chờ ta bẩm báo việc này lại với thánh thượng, rồi mới ra quyết định."

Vì thế Đại Cẩu bắt cóc liền biến thành Đại Cẩu trọng phạm.

Người trông coi hắn từ mấy tên nha dịch mềm oặt biến thành một đám Cẩm Y Vệ sắc mặt nghiêm túc võ công cao cường.

Mặt Đại Cẩu cũng tái rồi.

Không được không được, mỹ nhân của hắn còn chờ hắn ở bên ngoài đó, sao hắn có thể chịu bị nhốt ở trong nhà lao?

Đại Cẩu đứng ở cửa nhà lao thử thăm dò, nhắm ngay cửa sắt lớn hung hăng đạp một chân.

Một tiếng vang lớn, Đại Cẩu bị gãy một xương ngón chân.

Đại Cẩu lo âu muốn điên rồi: "Ta mẹ nó không phải trọng phạm gì đó đâu! Lão tử là từ Mạc Bắc tới buôn bán! Các ngươi thả ta đi ra ngoài!!! Mau thả ta đi ra ngoài!!!"

Quý công tử ngất xỉu đã tỉnh lại, ngơ ngác hỏi: "Ta ngủ bao lâu."

Ô Y Đóa nói: "Ngươi ngủ sáu canh giờ, chúng ta đều lo lắng ngươi vẫn chưa tỉnh lại."

Quý công tử khàn khàn giọng nói nói: "Hắn đã trở lại chưa?"

Ô Y Đóa gạt nước mắt, nức nở nói: "Đại Cẩu ca vẫn không có tin tức."

Quý công tử trầm thấp cười: "Vậy đại khái chính là ta lại nằm mơ."

Y sờ soạng đứng dậy muốn đi.

Ô Y Đóa kêu: "Ngươi không đợi hắn sao?"

Quý công tử nói: "Ta sẽ chờ hắn cả đời."

Nhưng hiện tại nếu y không quay về, con của y sẽ chết.

Quý công tử không biết đường, liền đi ở trên phố lang thang không có mục tiêu.

Y biết, thủ hạ của Ông chủ nhất định tìm y khắp nơi.

Thực nhanh, y đã bị thủ hạ của Ông chủ mang về nhà, nhốt ở tòa khuôn viên nhỏ lúc ban đầu.

Cảm xúc của Ông chủ cực kỳ ổn định, vừa thân vừa sờ vừa hỏi y: "Đi đâu vậy?"

Quý công tử nhẹ giọng nói: "Ngươi đã quên, ta không nhìn thấy."

Ông chủ nói: "Bộ dáng hiện tại của ngươi, so với khi ở bên cạnh ta càng không ổn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!