Chương 9: Ngoại truyện 2

Vào năm cuối cấp đại học của Lâm Quất, cậu đã giành được một suất thực tập tại một công ty lớn.

Tối hôm đó, cậu vui vẻ mở hai chai rượu trong căn hộ của anh họa sĩ để ăn mừng.

Họa sĩ đeo tạp dề vào, bận rộn trong bếp nấu tất cả những món ăn Lâm Quất yêu thích.

Đến cửa, trợ lý bưng mấy hộp đồ nguội, ấm ức hét lên:

"Thầy Quý, em chạy những hai dãy nhà!" Cậu ta hổn hển bước vào, cố ý nhắc nhở:

"Đều là món Lâm Quất yêu thích, em mua hết! Hứa với em là bản thảo sẽ được giao cho em vào cuối tuần này đấy nhá!"

Trong bếp, cùng với tiếng ồn ào của máy hút bụi, vang lên một câu:

"Tôi biết rồi, cảm ơn." 

Người trợ lý tê liệt ngồi phịch xuống ghế sofa, an tâm.

Họa sĩ bỏ nghệ danh của mình, tên thật là Quý Thăng.

Ngày thường, ngoài trợ lý, Quả Quýt Nhỏ thỉnh thoảng sẽ gọi hắn bằng họ tên: Anh Quý. 

Thường khi gọi họ tên đều là lúc Lâm Quất không vui.

Hôm nay Lâm Quất tâm tình rất tốt, vui vẻ đi vào phòng bếp, ôm cánh tay Quý Thăng, hôn lên mặt người kia chụt chụt hai cái.

Họ đã hẹn hò được gần hai năm, có một mối quan hệ ngọt ngào, hầu như không có cãi vã. Cho dù có cãi vã, cậu cũng là một người dễ mềm lòng, có thể hòa giải nhanh chóng.

Lâm Quất quan tâm hỏi: Có mệt lắm không ạ?

Quý Thăng rất là trìu mến nói: Không mệt.

Nói xong, hắn cúi đầu, bất ngờ thơm má Lâm Quất, giống như Quả Quýt Nhỏ đã lén hôn hắn năm đó.

"Anh ơi, không biết tại sao nhưng mà mỗi lần anh hôn em như này, em luôn cảm thấy rất quen thuộc." Lâm Quất không có ký ức hồi làm quả quýt, nhưng cậu vẫn đỏ bừng tai, mỉm cười y hệt ngày trước,

"Cảm giác thích thật, hôn em cái nữa đi."

Quá khứ quý giá đó được Quý Thăng lưu giữ một mình trong lòng. 

Ánh mắt Quý Thăng dịu dàng, vô cùng trân quý.

Hắn tiện đà hôn lên môi Lâm Quất, rồi rời bỏ ngay lập tức.

Lâm Quất nhắm mắt, bĩu môi, tỏ vẻ còn muốn.

Quý Thăng dùng chiếc đũa sạch nhẹ nhàng gõ lên trán cậu:

"Lấy bát đũa, ăn cơm."  

Ơ--

Lâm Quất phồng má, cố ý kéo dài âm cuối, hoàn toàn bày tỏ bộ dáng Cậy sủng mà kiêu.

Cậu cầm ba đôi đũa lên hôn thật nhanh vào mặt Quý Thăng rồi lao ra khỏi bếp như một cơn gió. 

Quý Thăng sợ cậu ngã: Quả Quýt Nhỏ!

Lâm Quất đặc biệt thích Quý Thăng gọi cậu như vậy, như thể biệt danh này đã thuộc về cậu từ lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!