Chương 6: Phim thần tượng

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Edit: An Tĩnh

Về chỗ ngồi, Chu Thanh Thanh mở word ra và gõ tựa đề trước, sau đó mở một bản kiểm điểm đã lưu từ lâu trong thư mục "rác thừa", chọn lọc các từ ngữ bên trong đó rồi bắt đầu sao chép sửa đổi.

Dĩ nhiên cũng không thể sao chép toàn bộ, trong đó phải bổ sung một số câu miêu tả về sự việc ngày hôm qua, cuối cùng thêm lời xin lỗi chân thành và rút ra bài học của bản thân ở phần kết, sau đó nữa là lời cảm ơn lãnh đạo và cảm ơn công ty, như vậy một bản kiểm điểm tám trăm chữ đã hoàn thành.

Hai trăm chữ còn lại mới là phần cuối cùng cần cô tự viết.

Cô không tin Ôn Tư Ngật lại có thời gian để kiểm tra từng chữ, hù dọa ai chứ!

Viết bản kiểm điểm xong, Chu Thanh Thanh lại bắt đầu kiểm tra danh sách học bổng trường đại học Đông gửi đến, sắp xếp lịch trình hội nghị vào buổi chiều, vân vân.

Bộ phận dự án gửi cho cô một phần danh sách kế hoạch, Chu Thanh Thanh rảnh rỗi bèn đứng dậy đi đến phòng in, ở trong phòng đã có một người đang đóng dấu tài liệu.

Chu Thanh Thanh thấy cô ấy nhỏ giọng chào hỏi mình thì cũng tùy ý gật đầu đáp lại rồi xoay người in tài liệu.

Cô gái kia cầm tài liệu đã đóng dấu xong vội vàng đi ra ngoài.

"Chờ đã." Chu Thanh Thanh bỗng gọi.

"Trợ lý Chu, cho hỏi tôi đã gây ra vấn đề gì ạ?" Người trợ lý bị cô gọi lại ôm chặt tài liệu, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng nhìn thế nào vẫn thấy có chút nơm nớp lo sợ.

"…"

Cô gái này có biểu cảm gì đây?

Chu Thanh Thanh cảm thấy kì lạ, chỉ vài tờ giấy rơi dưới đất: "Tài liệu của cô rơi kìa."

Cô trợ lý kia thở phào một hơi, vội vàng ngồi xổm xuống nhặt: "Cảm ơn trợ lý Chu đã nhắc nhở."

Cô ấy còn tưởng mình mắc lỗi gì, vì lúc đi vào sắc mặt trợ lý Chu không được tốt lắm. Cô ấy mới vào công ty hai tháng, vẫn chưa qua thời gian thử việc.

Chu Thanh Thanh nhìn cô trợ lý Gigi mới đến công ty hơn hai tháng, không hiểu tại sao cô ấy lại sợ mình như vậy: "Trông tôi đáng sợ lắm à?"

Trợ lý Gigi là do cô phỏng vấn tuyển vào, chỉ là dạo trước phần lớn thời gian cô đều ở nước ngoài nên không gặp cô ấy nhiều. Biểu hiện của cô ấy khá tốt, trong lúc phỏng vấn công việc cô đã cho cô ấy điểm A rất nhiều lần, dáng vẻ cô ấy như chuột thấy mèo thế kia là sao?

Gigi thấy Chu Thanh Thanh hỏi, thành thật trả lời: "Xin lỗi trợ lý Chu, tôi có một tật xấu đó là đi học sợ giáo viên, đi làm sợ lãnh đạo, lúc nào cũng thế cả, không phải cố ý đâu."

Chu Thanh Thanh: "…"

Cô không cách nào phản bác lại tật xấu này được.

Gigi thấy thế bèn tiến đến gần hơn một bước, lấy hết can đảm nói: "Hơn nữa tôi rất ít khi gặp trợ lý Chu, mỗi lần gặp trông trợ lý Chu rất khó đến gần nên tôi hơi sợ."

Cô ấy cảm thấy trong toàn công ty, nếu bàn về khuôn mặt lạnh lùng thì ngoài sếp Ôn ra chính là trợ lý Chu.

Tuy khuôn mặt trợ lý Chu lạnh lùng.

Nhưng thật ra các đồng nghiệp lâu năm đã từng nói với cô ấy rằng trợ lý Chu rất tốt bụng, thường xuyên mời họ ăn trưa, cũng hiếm khi phê bình người khác, nếu mắc sai lầm quá lớn thì cô sẽ đuổi việc thẳng.

Chu Thanh Thanh hiểu ý cô ấy.

Cô cũng hết cách, trời sinh đã có khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, nếu không cười thì đúng là trông rất dữ. Gigi ít khi tiếp xúc với mình, dĩ nhiên sẽ cảm thấy sợ cô.

Cô nghĩ đây cũng là nguyên nhân dù thường bị Ôn Tư Ngật giáo huấn nhưng cô không hề bị mất uy tín trong nhóm thư ký.

Một khuôn mặt lạnh lùng cao quý thật sự khiến người ta cảm thấy khó mà chọc vào, từ đó vô tình quên mất thật ra cô là một cô gái có thiên phú chọc cười.

Chu Thanh Thanh bất lực cười với Gigi: "Không sao, làm việc cho tốt là được, tôi sẽ không ăn cô đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!