Chương 48: Hôn

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng mà tối hôm trước Chu Thanh Thanh không làm sao ngủ ngon được. Hôm sau, cô ngủ đến chín giờ rưỡi sáng mới chậm rãi ngồi dậy trên chiếc giường mềm mại.

Tối hôm qua, tâm trạng cô có chút phiền muộn, vì thế cô đã trò chuyện với Văn Thủy Dao một lúc.

Tâm sự mà, chắc chắn phải giãi bày tâm tình với bạn thân rồi.

Văn Thủy Dao nghe xong thì bảo cô từ bé đã có tính nổi loạn, xuất chúng nhưng kiêu ngạo nên có suy nghĩ như vậy là rất đỗi bình thường.

"Thật ra tớ cảm thấy cậu ấy mà, có lẽ từ bé đã bị trách nhiệm trên vai kiểm soát nên rất nhạy cảm với vấn đề này."

"Nhưng tớ lại cảm thấy sếp Ôn làm như vậy cũng khá ổn mà? Không phải chỉ là một thủ đoạn đối phó với tình địch thôi sao?"

Chu Thanh Thanh: "Cậu không hiểu anh ấy."

Dường như mọi người đều không biết anh am hiểu nhất cái gì, thực chất đó là thản nhiên giáng cho người khác một đòn trí mạng.

Chuyện của Dụ Gia Thạch có thể nói chỉ là thủ đoạn anh đối phó với tình địch.

Nhưng anh có thể chấm dứt hợp đồng của người khác vì đối phương đã nói gì đó với cô, cũng có thể biết rõ lịch trình của cô dù đang ở nước Mỹ xa xôi.

Có cái gì mà anh không làm được chứ?

Nhưng anh là người luôn giữ lời, chuyện cô nói không thích, nếu anh đã đồng ý thì chắc chắn sẽ không đổi ý.

Văn Thủy Dao: "Ừm ừm, hai người ở bên nhau là phải hòa hợp với nhau mà."

"Đặc biệt là hai người các cậu đấy, khởi đầu rất kỳ lạ. Đầu tiên là ông chủ VS trợ lý, sau đó là đối thủ một mất một còn, cuối cùng lại là theo đuổi vợ… Quá k1ch thích hahahaha."

Chu Thanh Thanh: "…"

Sau khi thức dậy, cô mở cửa sổ ra, không khí mát mẻ nơi non núi lúc sáng sớm ùa đến, ánh nắng ấm áp rọi lên mặt, kéo theo tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.

Cô đắm chìm và hưởng thụ ánh nắng hừng đông một lúc, đến khi tiếng gõ cửa vang lên, cô đi đến mở cửa, là nhân viên phục vụ riêng của cô ngày hôm qua.

Thấy cô đi ra, đối phương lập tức mỉm cười nói: "Anh Ôn đang chờ cô ở nhà hàng ạ, bây giờ tôi đưa cô đến đó nhé?"

Chu Thanh Thanh: "Chờ một lúc… Tôi đi rửa mặt trước đã."

"Vâng."

Sau khi rửa mặt và thay quần áo xong, cô đi theo nhân viên phục vụ đến nhà hàng, Ôn Tư Ngật đã ngồi ở bàn. Những ngón tay thon dài, sạch sẽ của anh đang bóc trứng gà.

Chu Thanh Thanh ngồi xuống, nhíu mày hỏi: "Anh dậy rồi sao không tự đến gọi em?"

Ôn Tư Ngật đặt quả trứng gà luộc đã được bóc vỏ sạch sẽ vào trong đĩa của cô, ngước mắt lên: "Anh đi gọi em chưa chắc em đã trả lời. Nhưng nếu nhân viên phục vụ gọi em, chắc chắn em sẽ trả lời."

Chu Thanh Thanh: "…"

Anh còn đoán được cả suy nghĩ của cô nữa phải không?

Cô cầm quả trứng luộc trắng bóc đó lên cho vào miệng rồi cắn mạnh một cái, tưởng tượng nó là thịt của Ôn Tư Ngật.

Sau khi ăn một quả trứng luộc, thêm vài miếng tiểu long bao rồi uống một ly sữa bò, Chu Thanh Thanh đã cảm thấy hơi no rồi. Nhưng Ôn Tư Ngật vẫn đang đút cô tiếp, anh lại xiên một quả nho xanh đã được rửa sạch đưa qua.

Ăn thêm vài quả nho, cuối cùng cô không ăn được nữa, bèn nghiêng đầu bảo: "Không ăn nữa."

Vừa nghĩ đến việc ngày mai phải về đi làm, cô đột nhiên cảm thấy kỳ nghỉ này thật ngắn ngủi.

"Em muốn chơi thêm hai ngày nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!