Mấy giây sau.
"Được rồi, đừng nhúc nhích nữa." Ôn Tư Ngật bỗng nhiên cầm chân cô.
"Ồ."
…
Sau khi đi dạo để tiêu thực, cuối cùng Chu Thanh Thanh cũng có thể đi ngâm suối nước nóng. Thay quần áo xong, nhân viên phục vụ đưa cô đến suối nước nóng đã được chuẩn bị trước cho cô.
Chu Thanh Thanh sờ thử một cái, rất nóng, mùa đông mà ngâm suối nước nóng là thoải mái nhất.
Mới vừa cởi áo khoác chuẩn bị xuống nước thì bất chợt nhận ra mình quên chưa tháo hoa tai, ở đây cũng không có chỗ để cất nên cô đã nhờ nhân viên phục vụ mang về phòng giúp mình.
Sau khi bước xuống suối nước nóng, cô thư thái thở hắt ra một hơi.
Bên trong cô chỉ mặc đồ bơi dạng quần rất mỏng nhẹ, xuống nước chốc lát, lớp vải mong mỏng đã dán chặt vào người.
Nước suối ấm áp bao lấy cơ thể, thoải mái đến mức từng lỗ chân lông đều giãn nở ra, cô nhắm mắt lại hưởng thụ.
Cơ thể ngâm nước nóng cũng ấm áp vô cùng.
Chu Thanh Thanh nhắm hai mắt, câu nói "Anh thích em" đầy bình tĩnh của Ôn Tư Ngật dường như lại vang vọng bên tai.
Đuôi mắt cô vô thức cong lên.
Nội tâm ngứa ngáy muốn chia sẻ với người khác, kìm nén một hồi, cuối cùng cô không nhịn được mà lấy điện thoại ra, mở Wechat của Văn Thủy Dao rồi gửi dấu chấm than qua.
Văn Thủy Dao: "?"
Văn Thủy Dao: "Gửi một dấu chấm than là ý gì đây?"
Chu Thanh Thanh: "Đang hơi vui."
Văn Thủy Dao: "Không chỉ hơi thôi đâu nhỉ?"
Chu Thanh Thanh suy nghĩ giây lát, miêu tả cảm giác ấy: "Cậu có biết cảm giác ấy không, là cảm giác mà cuối cùng cũng có một ngày cậu được ăn loại kẹo ngọt mà cậu vốn dĩ rất muốn ăn?"
Văn Thủy Dao: "Cảm giác gì?"
Chu Thanh Thanh: "Rất ngọt ngào!"
Đúng, rất ngọt. Có lẽ cảm giác trong lòng cô bây giờ chính là vừa ngọt ngào lại vừa có chút không thể thích nghi được.
"… Cậu đang nói nhảm đấy hả?"
Văn Thủy Dao vừa nghe cũng biết quan hệ của họ có sự tiến triển.
"Không phải cậu bảo cậu không cần tình yêu chỉ có 10% của anh ta à? Thấy ngọt ngào dễ dàng thế sao?"
Chu Thanh Thanh cong mắt gõ chữ: "Nhưng tự dưng tớ phát hiện, tình yêu anh ấy dành cho tớ không chỉ có 10%."
"Vậy là bao nhiêu?"
Ừm… Câu hỏi này có hơi làm khó cô. Cô muốn nói là 100% nhưng lại cảm thấy nói thế trông bản thân chẳng khiêm tốn chút nào, cuối cùng sau khi chọn tới chọn lui, cô trả lời: "Rất nhiều."
Văn Thủy Dao: "Cậu đỉnh ngón cái/ngón cái/ngón cái."
Ngâm mình được 20 phút, Chu Thanh Thanh cảm thấy cũng đủ rồi nên đứng dậy rời khỏi suối nước. Cô lau nước trên người, sau đó cầm áo choàng tắm màu trắng mặc vào và cột thắt lưng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!