Chương 43: Anh trai

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Kết quả cô đã gửi link bài viết cho anh mười phút mà bên phía Ôn Tư Ngật vẫn không có bất cứ động tĩnh gì cả.

Không trả lời dù chỉ một chữ.

Chu Thanh Thanh xụ mặt, được rồi, không trả lời tin nhắn của cô đúng không?

Mới đặt mạnh điện thoại lên bàn thì cô nghe mẹ Chu nói: "Thanh Thanh, con đang xem gì thế, đang ăn cơm sao cứ nhìn điện thoại mãi vậy?"

Lúc này, Ngu Tùng Tùng vốn đang im lặng không nói gì đột nhiên hăng hái giơ tay: "Con biết!"

"Chị ấy đang cùng một người đàn ông —" Chưa kịp nói dứt lời, cậu đã bị Chu Thanh Thanh ra sức bụm miệng lại, cô nhìn chằm chằm cậu đầy hung tợn: "Em không biết."

Ngu Tùng Tùng: "…"

"Cẩn thận chị thu hồi xe đấy nhá." Chu Thanh Thanh nhỏ giọng uy hiếp bên tai cậu.

Chu Vân Thù hỏi: "Cùng cái gì?"

Ngu Tùng Tùng lập tức im lặng: "Không có gì ạ."

Nhìn hai chị em này cứ bí mật giấu giếm, Chu Vân Thù bảo: "Không có gì thì ăn đàng hoàng đi."

Đùa giỡn trong bữa ăn thế này còn ra thể thống gì nữa.

Chu Thanh Thanh ngồi về lại, cuối cùng còn nhìn cảnh cáo Ngu Tùng Tùng thêm một lần nữa.

Ngu Tùng Tùng bĩu môi, thế mà vẫn bị uy hiếp.

Lúc này Chu Thanh Thanh mới cầm đũa bắt đầu ăn cơm.

Không phải cô không muốn nói, chỉ là nếu mẹ cô biết thì có nghĩa là ba cô cũng sẽ biết và rồi rất nhiều chuyện sẽ trở nên không còn đơn giản nữa, đến lúc ấy thì rất phiền phức. Cô không muốn rắc rối và phiền phức như vậy.

Ăn cơm trưa xong, ánh nắng ấm áp đầu giờ chiều mùa đông rọi vào, sưởi ấm cả cơ thể.

Cô nhớ lại hôm qua Văn Thủy Dao bảo muốn đến đón cô đi hóng gió, vậy mà đến bây giờ vẫn không có động tĩnh gì.

Chu Thanh Thanh đã nhắn tin Wechat hỏi, còn cố ý dùng giọng điệu cà lơ phất phơ đầy dầu mỡ của nam chính trong cuốn tiểu thuyết hôm qua: "Cục cưng, sao còn chưa đến đón tớ nữa?"

Nhắn tin xong, cô để điện thoại xuống.

Vừa quay đầu đã thấy Ngu Tùng Tùng đang nhìn chằm chằm vào mình: "Có phải lại nhắn tin cho người đàn ông kia không?"

"Không phải được chưa, chị nhắn cho Văn Thủy Dao, hôm nay bọn chị muốn ra ngoài chơi!" Chu Thanh Thanh ăn ngay nói thẳng. 

Tên quỷ nhỏ này, tuổi thì không lớn mấy mà lo nhiều việc thật.

Vì để chứng minh mình không nói dối, cô chuẩn bị mở giao diện điện thoại lên cho cậu xem, lúc này điện thoại bỗng kêu một tiếng, vì thế cô mở máy ra.

Ôn Tư Ngật: "Em ở đâu?"

Chu Thanh Thanh: ???

Khi lướt ngón tay lên một chút, đôi con ngươi của cô nhất thời chấn động. Cô bất cẩn gửi tin nhắn vốn định gửi đến Văn Thủy Dao cho Ôn Tư Ngật!!

Vì khung chat của hai người họ xếp rất gần nhau, lúc cô đang định nhắn tin cho Văn Thủy Dao thì Ôn Tư Ngật trùng hợp trả lời tin nhắn nên khung chat của anh đã di chuyển lên trên, cô không chú ý, thành thử lại bấm vào rồi gửi tin nhắn cho Ôn Tư Ngật.

Vậy nên đoạn đối thoại biến thành:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!