Chương 42: Rung động

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ xe một cách mờ nhạt và chậm rãi như dòng nước, dần bao trùm cả khoang xe.

Trong xe rất yên tĩnh.

"Ồ." Chu Thanh Thanh nhìn thẳng vào mắt anh, hàng mi dài run run: "Năm mới vui vẻ."

Trường học cho nghỉ vào ngày Tết Nguyên Đán, có không ít bạn nữ nhắn tin cho cậu, Ngu Tùng Tùng xem rồi trả lời từng tin nhắn một, lúc kéo xuống và nhìn thấy một tin nhắn "không quá lịch sự" trong số đó, cậu cả tính khí không tốt lập tức mất vui.

Vậy nên cậu quyết định không trả lời.

Mới vừa tắt điện thoại đi, ngẩng đầu lên đã trông thấy một chiếc Rolls

-Royce đậu trước cổng nhà mình, nhìn kỹ lại biển số xe thì rõ ràng không phải là xe của nhà mình.

Ai thế, sao dừng xe lung tung trước cổng nhà người khác vậy? Cậu đang định đi đến hỏi chuyện thì lại thấy một cô gái tóc dài trẻ trung, rất xinh đẹp bước xuống xe.

Bước chân cậu khựng lại, đây chẳng phải là chị cậu ư?

Sau khi Chu Thanh Thanh xuống xe, chiếc Rolls

-Royce kia lập tức lái đi, chỉ để lại chút khói ở đuôi xe.

Ngu Tùng Tùng thấy vậy thì không màng chuyện nghe nhạc nữa, cậu kéo tai nghe xuống rồi vội vàng chạy đến.

Chu Thanh Thanh mới vào nhà lớn, muộn thế này rồi nhưng thím Lan vẫn ôm đồ không biết là định đi đâu, thấy Chu Thanh Thanh, bà nhiệt tình chào hỏi: "Thanh Thanh về rồi đấy à, sao về muộn thế cháu?"

"Chào buổi tối thím Lan."

Đang định nói tiếp gì đó thì cô bỗng bị ai đó vỗ một cái sau lưng, quay đầu lại thấy Ngu Tùng Tùng bày ra vẻ mặt mẹ ghẻ nghiêm túc nhìn cô: "Em thấy rồi!"

Thím Lan thấy vậy bèn cười lắc đầu một cái rồi rời đi trước.

"Cái gì?" Chu Thanh Thanh không hiểu chuyện gì.

Ngu Tùng Tùng trịnh trọng nói từng câu từng chữ: "Em thấy chị bước xuống từ xe của một người đàn ông!"

Chu Thanh Thanh: "!"

Đệch, sao lại bị cậu bắt gặp?!

"Được nhá, chị dám giấu mẹ lén lút yêu đương?" Ngu Tùng Tùng vui vẻ nói như thể bắt được thóp của cô vậy: "Em phải nói cho mẹ biết!"

Chu Thanh Thanh cuống quýt phủ nhận: "Em đừng nói lung tung, ai yêu đương hả?"

"Muộn thế này rồi, chính mắt em nhìn thấy chị bước xuống từ xe của một người đàn ông, không phải yêu đương thì là gì? Người đàn ông kia là ai?"

Lúc này, Chu Thanh Thanh thấy màn hình điện thoại cậu sáng lên, có người nhắn tin cho cậu, bèn lập tức nói: "À! Chị còn chính mắt thấy có con gái nhắn tin cho em nha! Người phụ nữ đó là ai?"

Hai chị em đứng trong bóng đêm, đấu đá lẫn nhau.

Mắt to trợn mắt nhỏ.  

Cuối cùng Ngu Tùng Tùng xoa xoa đôi mắt đau nhức: "Hừ, đừng mong chối bỏ, đến khi em bắt được là chị toang rồi."

Chu Thanh Thanh hơi chột dạ nhưng vẫn mạnh miệng: "Em cũng đừng để chị bắt được!"

"Còn nữa, dù chị yêu đương thì làm sao, yêu đương thì yêu đương thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!