Chương 32: Nói chuyện

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Sống lưng cô cứng đờ, sau vài giây kinh ngạc sững người, cô dứt khoát tắt điện thoại rồi ngẩng đầu nhìn thẳng về phía sân khấu như thể không có chuyện gì xảy ra.

Vị khách mời quan trọng cuối cùng đã đến hội trường, lúc này hoạt động mới chính thức bắt đầu.

MC dẫn chương trình do ban tổ chức mời đến đứng trên sân khấu đọc lời mở đầu với khả năng ăn nói sinh động, rõ ràng, sau đó giới thiệu với mọi người về nội dung chính của diễn đàn kiến thức lần này.

Âm thanh xuyên qua micro phát ra ngoài và vang vọng xuống dưới sân khấu, đi vào từ tai trái của Chu Thanh Thanh rồi bay ra khỏi tai còn lại của cô một cách hoàn hảo không hao tổn gì.

Sau khi MC nói hết những lời khẳng khái, hùng hồn, những tiếng vỗ tay nhiệt liệt lập tức vang lên.

Trong khi đó, vài vị trí ngồi ở trung tâm của hàng đầu tiên như thể bị tách biệt khỏi sự náo nhiệt của hội trường, không thể phá vỡ bầu không khí gần như đã ngưng đọng.

Thật ra mọi thứ xung quanh rõ ràng đều đang rất bình thường, có lẽ vì người ngồi bên cạnh mình là Ôn Tư Ngật nên mới khiến cô có cảm giác hình như nhiệt độ quanh người giảm thấp.

Mặc dù anh không nói câu nào.

Chu Thanh Thanh ngồi thẳng lưng.

Bắt đầu từ lúc nãy khi Ôn Tư Ngật ngồi xuống vị trí của mình, ngoại trừ trao đổi đôi câu với người phụ trách của ban tổ chức thì cô chưa từng nghe anh mở miệng thêm một lần nào nữa, tầm mắt cũng không hề nhìn về phía cô.

Vô số những suy nghĩ thoảng qua trong đầu, cuối cùng chỉ còn lại một thắc mắc tại sao anh lại tham dự kiểu diễn đàn kiến thức thế này.

Cô lẳng lặng suy nghĩ một hồi, sau đó lại chuyển sự chú ý về phía sân khấu một lần nữa.

Sau phần giới thiệu đầy khí thế và màu sắc của người dẫn chương trình, người tiếp theo lên sân khấu là một doanh nhân đã khá lớn tuổi, ông ấy đứng trên sân khấu nói về sự phát triển và đổi mới của kỹ thuật công nghệ cao hiện nay, đương nhiên cũng rất giàu cảm xúc. Chỉ là giọng của ông pha chút giọng địa phương, mà ngoại hình cũng rất giống với một thầy giáo đầu hói dạy môn ngữ văn của cô trước đây.

Điều này khiến việc lắng nghe của Chu Thanh Thanh trở nên khó khăn vô cùng, hơn nữa đây cũng không phải là kiểu chương trình cô thấy hứng thú. Vậy nên càng nghe càng mơ màng, cô tựa lưng ra lưng ghế phía sau, cố gắng chống đỡ lắm mới không để bản thân ngủ gật.

Cũng không thể trách việc cô muốn ngủ được.

Những ngày qua hôm nào cô cũng làm việc đến rạng sáng, sinh hoạt trong một ngày cực kỳ đơn giản, ngủ dậy đi làm, đi làm về lại đi ngủ, một chút thời gian rảnh cũng chẳng có.

Cứ như quay lại khoảng thời gian bận rộn nhất khi cô còn làm công việc trợ lý chuyên biệt vậy.

Ngủ không đủ giấc! Hoàn toàn ngủ không đủ giấc!

Hơn hết, bây giờ cô còn bận bịu hơn cả khi còn làm trợ lý chuyên biệt cho Ôn Tư Ngật, họp hành liên tục, phê duyệt tài liệu không ngừng, ký tên không dứt, mấu chốt là cô không thể lười biếng trốn việc được.

Dù lần này Chu Thanh Thanh rất muốn ngủ nhưng cô không tự do buông thả như thế nữa, mà trái lại cô ngồi nghe rất nghiêm túc cho đến cuối cùng. Thậm chí lúc người trên sân khấu nói đến một điểm nào đó xuất sắc, cô còn vỗ tay bôm bốp rất đúng lúc.

Về Ôn Tư Ngật ngồi bên cạnh, lúc vỗ tay, cô chỉ liếc thoáng qua đã có thể thấy bàn tay với những khớp xương rõ nét của anh cũng vỗ vài cái hờ hững như nước chảy mây trôi.

Dường như anh đang nghe rất tập trung.

Diễn đàn diễn ra hơn một tiếng, Chu Thanh Thanh không có ý định chào hỏi anh, mà Ôn Tư Ngật cũng chưa từng liếc mắt về phía cô.

Khoảng không gian trong suốt giữa hai người họ thấp thoáng như bị ngăn cách bởi một đường ranh giới rõ ràng, họ tuyệt đối không vượt qua ranh giới ấy dù chỉ một bước hệt như những người xa lạ chưa từng gặp gỡ nhau.

Chu Thanh Thanh không biết tại sao anh lại tham dự diễn đàn kiến thức này, có lẽ là ngẫu nhiên hoặc có thể là vì nguyên nhân nào khác, cô không thể đoán được.

Đa phần các thời điểm cô đều khó mà nhìn thấu được tâm tư của Ôn Tư Ngật trừ khi cô cố ý thăm dò anh.

Nhưng bây giờ cô không có hứng thú muốn biết lý do tại sao anh đến đây, chờ sau khi diễn đàn kết thúc, cô sẽ dứt khoát tạm biệt rời đi.

Sau hai tiếng, diễn đàn kiến thức kết thúc, Chu Thanh Thanh vừa vỗ tay vừa đứng dậy khỏi ghế, đang vui vẻ nghĩ thầm không biết lúc nào có thể đi về thì nhân viên ban tổ chức chạy xuống nhiệt tình mời Chu Thanh Thanh và Ôn Tư Ngật cùng lên sân khấu chụp hình.

Chu Thanh Thanh: "…"

Tại sao cô phải chụp ảnh chung với Ôn Tư Ngật? Bây giờ cô không muốn chụp ảnh chung với Ôn Tư Ngật đâu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!