Chương 27: Nhận lỗi

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Yên tĩnh một hồi, Chu Thanh Thanh lúng túng kêu "a a" hai tiếng rồi thản nhiên chuyển chủ đề, vờ như vô tình than thở một câu: "Yêu đương mất não đúng là đáng sợ quá đi."

"Đúng rồi, anh định đi đâu tiếp thế?"

"Hình như gần đây cô rất quan tâm tôi ở đâu nhỉ?"

"…" Nghe anh nói thế, Chu Thanh Thanh càng chột dạ hơn: "Đâu có? Chỉ là tôi đã có thói quen từ trước, bệnh nghề nghiệp ấy mà. Quên mất đã bị anh sa thải, không cần làm trợ lý tốt đạt chuẩn 24 tiêu chuẩn của anh nữa thôi."

Trợ lý tốt đạt chuẩn 24 tiêu chuẩn…

Ôn Tư Ngật: "…"

Anh khẽ "xùy" một tiếng.

"Cô năm lần bảy lượt nhắc đến chuyện này là muốn khiến tôi áy náy à?"

"Sao mà thế được!" Chu Thanh Thanh làm ra vẻ nói.

"?"

"Anh mà là người sẽ cảm thấy áy náy vì sa thải một nhân viên cẩn trọng lao tâm lao lực vì công ty ấy à?"

"…"

"Không nói nữa."

Nói xong câu này, Chu Thanh Thanh vui vẻ chuẩn bị xuống: "Xe tôi đang đậu ở bãi, tạm biệt nha."

"Chờ chút." Ôn Tư Ngật cảm thấy hơi nhức đầu, lấy một hộp quà từ phía sau đưa cho cô.

"Cái này là gì đây?"

"Xem như tôi nhận lỗi vì đã sa thải cô."

Chu Thanh Thanh mở to mắt nhìn anh giây lát, sau đó lấy hộp trang sức màu xanh lam tinh xảo từ bên trong ra, mở nắp xem thử và cứ cúi đầu không nói năng gì một lúc.

Sợi dây chuyền kim cương được cắt hoàn mỹ lấp lánh rực rỡ trước mắt cô, lóe lên những tia sáng chói mắt.

Món trang sức giá trị hàng chục triệu mà cô phải mất mấy năm tiền lương mới có thể mua được, vậy mà chỉ để… Nhận lỗi với cô thôi ư?

Có sếp nào lại nhận lỗi với một nhân viên bị mình sa thải bằng món đồ trị giá mấy chục triệu chứ?

Những ngón tay trắng nõn mềm mại cuộn tròn lại thành quả đấm, lát sau Chu Thanh Thanh đóng nắp hộp trang sức màu xanh lam kia lại cái "cạch", cất vào trong túi rồi đẩy về lại phía anh: "Tôi không nhận."

Ôn Tư Ngật cau mày.

Không nói gì.

Mà Chu Hùng – người đưa ra chủ ý này đang ngồi ở ghế phụ lái sắp đổ mồ hôi lạnh. Lúc trước sếp Ôn đột nhiên hỏi anh, nếu Chu Thanh Thanh cứ mãi buồn bực vì chuyện nghỉ việc thì phải làm thế nào.

Anh đã đưa ra ý tưởng chó má, bảo rằng mọi cô gái đều thích quà, tặng quà chắc chắn sẽ khiến trợ lý Chu vui vẻ.

Món trang sức này là do sếp Ôn đích thân đi mua.

Giá cuối cùng là 55 triệu tệ.

Nói thật thì thời điểm nhìn thấy con số này, cả người anh ấy gần như đông cứng lại.

Một món trang sức mấy chục triệu tệ chỉ để nói một câu xin lỗi với trợ lý Chu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!