Trong phòng tắm rộng rãi sáng ngời yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có tiếng hít thở ấm áp vang lên từng nhịp từng nhịp đều đặn bên tai, tựa như một chiếc móc câu mềm mại chạm vào da anh.
Đứng yên một hồi, bên tai nhớ lại lời nói chưa tẩy trang thì không thể đi ngủ được của cô, Ôn Tư Ngật cầm chai dầu tẩy trang mà cô ném ở bên cạnh lên mở nắp và đổ một ít ra lòng bàn tay.
…
Rạng sáng ngày hôm sau, một luồng nắng xuyên qua khe hở của rèm cửa sổ len lỏi vào, theo sự chuyển động của thời gian, chúng nghịch ngợm phả lên đôi mắt đang nhắm chặt của cô gái.
Cô gái say giấc nồng không chịu được sự phiền nhiễu của ánh sáng, hàng mày sáng bóng nhíu lại, cô trở mình ngủ tiếp.
Mãi đến một tiếng sau, những tiếng gõ cửa nhè nhẹ vang lên, lọt vào màng nhĩ.
Hàng mi dài của Chu Thanh Thanh run run, cuối cùng cô từ từ mở mắt ra.
Trong khoảnh khắc lấy lại sự tỉnh táo, cơn đau nhức hậu say rượu từ thái dương xộc thẳng đến, cô đỡ đầu ngồi dậy trên giường, chiếc chăn bông trượt xuống theo da thịt trơn bóng, xếp chồng ở eo cô.
Ngồi thừ ra vài giây, Chu Thanh Thanh mới dần tỉnh táo hoàn toàn và nhớ lại chuyện hôm qua mình đã uống say bí tỉ.
Thật ra cô rất hiếm khi để mình uống say, ít đến mức chỉ có hai lần, một lần là khi còn bé cô phải xuất ngoại và rời xa Văn Thủy Dao, lúc ấy hai bạn nhỏ chỉ mới mười mấy tuổi nên đau lòng vô cùng, thế là lén lút giấu phụ huynh lấy rượu trong tủ lạnh ra vừa uống vừa ôm đầu khóc lóc, còn học theo tình tiết kết nghĩa thề thốt trong phim truyền hình, cái gì mà không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm mà cầu cùng năm cùng tháng cùng ngày về với trời.
Gào khóc nước mắt nước mũi giàn giụa như quỷ khóc sói tru muốn uống máu ăn thề, cuối cùng đành dùng đầu ngón tay cắt không rách của mình để kết thúc một cách qua quýt.
Sau đó khi đã tỉnh rượu, Chu Thanh Thanh tỉnh giấc trên giường vào ngày hôm sau và được người khác kể lại lịch sử đen tối của mình một cách cực kỳ sống động, cuối cùng cô và Văn Thủy Dao quyết định chôn vùi đoạn lịch sử đen tối xấu hổ này xuống đất, không hề nhắc đến nó lần nào. Một lần khác là vào tiệc rượu ngày tốt nghiệp đại học, cô uống nhiều, hôm sau tỉnh giấc trong phòng, mẹ bưng canh giải rượu đến cho cô.
Bà ngồi bên mép giường thở than chân thành dặn dò cô sau này hạn chế uống rượu khi ở ngoài, dù có uống cũng đừng để bản thân say.
Mặc dù không biết sau khi say bản thân như thế nào nhưng cô luôn nhớ kỹ lời dạy bảo của mẹ trong lòng, về sau chưa từng uống say một lần nào nữa.
Ngày hôm qua… Thật sự là một việc bất ngờ.
Ai ngờ được nồng độ cồn của loại rượu kia lại cao đến vậy, cô cũng chỉ uống mỗi một ngụm mà thôi.
Cô phiền muộn xoa xoa đầu, lúc này tiếng gõ cửa lại vang lên bên ngoài, Chu Thanh Thanh vội vàng nói: "Mời vào."
Tiếng nói vừa dứt, một dì giúp việc mặc đồng phục lập tức bưng một phần canh giải rượu đi vào: "Cô Chu, cô dậy rồi sao, đây là canh giải rượu, cô có thể uống một chút."
"À, được, cảm ơn." Chu Thanh Thanh gật đầu một cái, đang định nhận lấy thì vô tình nhìn thấy trên người mình chỉ mặc một chiếc váy ngủ dây màu xanh, phần da thịt đầy đặn trắng nõn trước ngực lộ rõ ra.
Cả người tỉnh táo lại ngay tức khắc, cô ý thức được nơi này là nhà của Ôn Tư Ngật, vì vậy theo bản năng kéo chăn lên che lại.
Dì giúp việc vội vàng nói: "Đừng lo lắng, quần áo trên người cô là do tôi thay giúp đó."
Chu Thanh Thanh gật đầu.
Cô biết rồi.
Cô không lo lắng về vấn đề này mà chỉ cử động theo bản năng thế thôi, nghĩ thôi cũng biết Ôn Tư Ngật không phải là loại người như vậy, hơn nữa theo thói ưa sự sạch sẽ của anh thì thấy cô say như chết thế kia chỉ muốn vứt bỏ cô xa xa là đằng khác ấy chứ.
Đang định nói cảm ơn thì dì giúp việc lại cười tít mắt bảo: "Tôi đến hơi muộn nên sếp Ôn đã tẩy trang mặt giúp cô."
Chu Thanh Thanh: "…"
Được rồi.
Uống canh giải rượu xong, khi Chu Thanh Thanh rửa mặt và thay quần áo xong đi xuống, Ôn Tư Ngật đã ngồi trong phòng ăn.
Trên tay cầm một tờ báo đã được gấp gọn, chắc hẳn là anh mới đọc xong.
Chu Thanh Thanh kéo ghế đối diện anh ra ngồi xuống, im lặng hai giây, cuối cùng cô quyết định vẫn nên lịch sử bày tỏ sự biết ơn của mình: "Chuyện hôm qua, cảm ơn anh."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!