Từng câu từng chữ rõ ràng, kiên định, không chút do dự lọt vào màng nhĩ Ôn Tư Ngật.
Sau tiếng nói trong veo ấy, bầu không khí im lặng một cách mâu thuẫn.
Ôn Tư Ngật đứng tại chỗ.
Im lặng vài giây.
Sau đó anh xoay người, nhìn Chu Thanh Thanh cách mình khoảng mấy bước: "Cô nói gì?"
"Tôi nói,"
Chu Thanh Thanh khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt bình tĩnh, nhắc lại một lần nữa: "Tôi đã chịu đựng đủ rồi, không còn gì để nói với anh nữa. Sếp Ôn, tôi từ chức."
Những hạt bụi li ti chuyển động trong không khí dưới ánh nắng chói chang trở nên chậm chạp, rơi xuống từng chút từng chút một theo các tia sáng.
Ôn Tư Ngật phớt lờ sống lưng đang cứng đờ của mình, nhìn thẳng về phía cô, bình tĩnh lên tiếng: "Cô đang đùa gì thế? Làm sao, không vừa ý cô một chút là muốn từ chức phải không?"
"Tôi không đùa gì cả."
Ôn Tư Ngật nhíu mày: "Tôi hỏi lại lần nữa, cô nghiêm túc?"
"Đúng vậy, tôi không thể nghiêm túc hơn được nữa."
"Chu Thanh Thanh!"
Ánh mắt hai người đối diện nhau vài giây.
Chu Thanh Thanh nhếch môi cười nhạt: "Đúng đấy, không vừa ý tôi, thì sao? Sếp Ôn à, anh không muốn mất đi người trợ lý biết nhẫn nhịn chịu khó như tôi nên mới kinh ngạc khó tin đến thế sao?"
"Anh không thể xa tôi được ư?"
Đôi mắt màu sẫm của Ôn Tư Ngật trầm xuống.
Trong văn phòng càng yên tĩnh hơn.
Quả thật khó hiểu, không một lý do gì, cô bỗng nhiên đòi từ chức.
Anh thừa nhận khoảng thời gian qua mình đã cực kỳ nhẫn nhịn với cô.
Nhưng cả đời này, anh chưa bao giờ là một người có thể bị uy hiếp.
"Đừng tưởng lấy việc từ chức ra là có thể đe dọa tôi."
Bầu không khí bình tĩnh mà đè nén.
Hồi lâu sau, anh cầm tay nắm kéo cửa ra, đôi môi mỏng mím thẳng, giọng điệu lạnh lùng: "Nếu cô muốn từ chức, vậy thì tùy cô."
…
Cửa văn phòng đóng chặt lại.
Chu Thanh Thanh đi ra với tâm trạng vô cùng tốt.
Vừa ra ngoài đã bị hai cô bạn nhóm Lucy kéo sang một bên, vẻ mặt cực kỳ hoảng hốt: "Khi nãy sếp Ôn đi ra ngoài mặt nhìn sợ lắm, cả người lạnh tanh, chuyện gì xảy ra thế?"
"Có phải sếp Ôn giận gì rồi không nhưng gần đây doanh thu của tập đoàn tăng vọt cơ mà, là kẻ nào không có mắt chọc sếp Ôn thế —"
"Là tôi đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!