Chương 13: Tình cảm

Đánh giá: 6 / 2 lượt

Chỉ một đoạn đối thoại ngắn ngủi mà hai người đối chọi nhau gay gắt, mười mấy phút sau, chiếc xe con màu đen phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm, Chu Thanh Thanh linh hoạt điều khiển đuôi xe, khó khăn lắm mới dừng được xe lại ở cửa vào gara.

Rồi cô giả vờ tươi cười nói một câu: "Sếp Ôn, đến nơi rồi."

Dứt lời thì không có bất kỳ động tĩnh nào nữa, ngồi vững vàng còn hơn cả Quan Âm Bồ Tát trong chùa.

Không biết trong gara nhà Ôn Tư Ngật có bao nhiêu chiếc xe, lát nữa sau khi anh vào, cô còn phải lái xe về nhà. Nếu không cô phải đi ra bên ngoài gọi xe, mà ở khu nhà sang trọng tấc đất tấc vàng này rất khó gọi xe.

Ngồi thẳng tắp một hồi mà trong xe vẫn chẳng có tiếng động gì, Ôn Tư Ngật ngồi ở hàng ghế sau, trông có vẻ không có ý định xuống xe.

Nếu là bình thường, Chu Thanh Thanh đã lên tiếng hỏi anh có gì cần dặn dò nữa không từ lâu rồi.

Tiếc rằng tại thời điểm này, ngay cả nói thêm một câu với anh cô cũng chê. Anh ngồi bất động, cô cũng ngồi yên, không nói một lời. Dù gì thời gian cũng còn sớm, cô lại không gấp gáp.

Bên ngoài im lìm không chút tiếng động, ánh trăng trong veo lạnh lẽo như nước.

Cứ thế trôi qua vài phút.

Ôn Tư Ngật day day huyệt thái dương đau nhức, chậm rãi thở hắt một hơi, cau mày hỏi: "Rốt cuộc cô giận cái gì?"

Chỉ gọi cô đến rước một chuyến thôi mà.

Hay là lãng phí tiền lương tăng ca cao ngất để "mời" cô đến.

Nên mới giận tới bây giờ?

Chu Thanh Thanh cười khẩy một tiếng trong lòng, xem kìa, thật ra anh biết rõ cô đang tức giận. Phần lớn thời gian anh đều đùa giỡn cô nhưng suy cho cùng cũng sẽ có lúc anh mất kiên nhẫn.

Quả thật cô là trợ lý nhưng trong thời đại mà mọi người đều bình đẳng ngang nhau thì trợ lý cũng có nhân quyền! Ai bảo nhân viên phải sếp nói gì nghe nấy không được phản kháng, ai quy định trợ lý bắt buộc phải quỳ gối khom lưng, cẩn thận lấy lòng cấp trên.

Có trách thì trách cách làm không công bằng ở chốn công sở đã hại cô.

Từ hôm nay trở đi, Chu Thanh Thanh cô đây sẽ chỉnh đốn lại nơi làm việc và khiến chốn công sở trở nên công bằng rõ ràng hơn.

"Tôi là một người bình thường có cảm xúc, dĩ nhiên tôi cũng sẽ tức giận." Chu Thanh Thanh chuẩn bị tâm lý trước, lúc này mới quay đầu nghiêm nghị nhìn về phía Ôn Tư Ngật ngồi hàng sau: "Mặc dù anh là sếp của tôi nhưng trong công việc chúng ta chỉ có quan hệ cấp trên cấp dưới, kết bạn cũng thuộc phạm vi quản lý của anh à? Vậy anh dựa vào đâu mà ngăn cản không cho tôi thêm Wechat của cậu em kia?"

Nói năng vô cùng khí phách: "Anh làm vậy là đang xâm phạm quyền công dân cơ bản của tôi!"

Hóa ra là chuyện này.

Xùy.

Ôn Tư Ngật ngước mắt: "Có cần tôi nhắc nhở cô không, Trần Lạc Xuyên mới 17 tuổi, vẫn chưa thành niên."

Chu Thanh Thanh thầm mắng toang rồi.

Đậu xanh, tên nhóc kia trông già dặn thế mà chỉ mới 17 tuổi ư?

Điều này cô thật sự không ngờ tới, còn tưởng ít nhất cậu ta cũng đã vào đại học rồi!

"Nếu cái gọi là quyền công dân cơ bản của cô là đi trêu chọc yêu đương với một đứa nhóc chưa thành niên," Đoạn, Ôn Tư Ngật cười khẩy một tiếng: "Vậy thì tôi chỉ có thể chân thành đề nghị cô nên sớm đến đồn cảnh sát tự thú đàng hoàng đi."

Cái gì mà đến đồn cảnh sát tự thú chứ, câu nói này của anh khó nghe thật. Chu Thanh Thanh nổi đóa, càng không khống chế được giọng nói: "Tôi không thể kết bạn bình thường với cậu ta à, là do anh có tâm tư xấu xa, tôi bảo muốn quyến rũ cậu ta lúc nào hả?"

"Ẩn ý trong câu nói của Trần Lạc Xuyên mà người thông minh như cô nghe không hiểu sao?"

"Không phải ngày nào anh cũng mắng tôi là bình hoa à, bây giờ lại bảo tôi thông minh? Tôi nghe không hiểu đấy thì làm sao? Hơn nữa tôi cũng đâu biết cậu ta mới 17 tuổi." Chu Thanh Thanh trợn đôi mắt hồ ly lên, thật sự rất tức giận: "Mắc mớ gì anh lại châm chọc tôi như vậy?"

Ánh trăng sáng ngời đáp lên khuôn mặt nhỏ trắng nõn xinh đẹp của cô, hàng mày kẻ sắc nét nhíu chặt lại, khi bộc phát cơn giận trông hệt như một con mèo nhỏ xù lông. Chỉ có đôi mắt to tròn đen láy trong veo kia đang trừng lên nhìn anh, thoạt nhìn như có vẻ tủi thân khó phát hiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!