Editor: Cô Rùa
*
Hạ Châu bị gãy một chân nên đi lại không tiện. Khâu Ngôn Chí sợ anh ngồi lâu trong phòng bệnh sẽ buồn chán, nên muốn lấy xe lăn đẩy anh ra ngoài dạo.
Mặc dù bệnh viện có cho mượn xe lăn nhưng mấy chiếc đó đều đã có rất nhiều người sử dụng qua, Khâu Ngôn Chí sợ Hạ Châu chê bẩn nên chạy ra ngoài mua một chiếc mới tinh ở một cửa hàng dụng cụ gần đó.
Khâu Ngôn Chí mất cả buổi trời mới chọn được một chiếc kiểu dáng thon gọn nhưng vẫn không thiếu phần rắn chắc màu xanh lá, sau đó vui vẻ đẩy xe về.
Nào biết lúc đẩy xe vào phòng, Khâu Ngôn Chí phát hiện trong phòng xuất hiện thêm một người nữa.
Là thư ký trưởng.
Thư ký trưởng vừa trông thấy Khâu Ngôn Chí thì mỉm cười chào hỏi cậu, sau đó tiếp tục báo cáo tài liệu cho Hạ Châu.
Đều là những chuyện công việc, mãi đến khi Khâu Ngôn Chí nghe đến gật gà gật gù thì Hạ Châu và thư ký trưởng mới đổi sang chủ đề khác.
"Hiện tôi cần một hộ lý giới tính nam, thời hạn làm việc dự kiến tầm một tháng…"
Khâu Ngôn Chí lập tức tỉnh ngủ.
Cậu ngồi bật dậy khỏi giường, nhíu mày nói:
"Mời hộ lý làm gì… Anh nhìn xem, bây giờ hai ta cùng ở chung một phòng, để em chăm sóc cho anh không phải là càng tiện hơn à."
Hạ Châu không để ý đến cậu, nhìn thư ký trưởng:
"Tốt nhất là đến ngay trong hôm nay."
"Dạ được tổng giám đốc Hạ." Thư ký trưởng đáp.
Thư ký trưởng vẫn cho rằng Khâu Ngôn Chí và Hạ Châu còn là cặp đôi kẹo ngọt, thấy Khâu Ngôn Chí không vui nên quay sang an ủi cậu:
"Cậu Khâu à, tổng giám đốc làm vậy cũng là vì anh ấy sợ cậu mệt thôi, hơn nữa cậu chỉ bị bệnh nhẹ sẽ sớm ra viện ngay, còn tổng giám đốc lại cần một hộ lý dài hạn."
… Bệnh nhẹ cái gì.
Khâu Ngôn Chí lẩm bẩm một tiếng, nói:
"Lần này tôi sốt cao lắm, ít nhất phải nằm viện một tuần mới khỏi."
Đúng lúc này chị y tá đẩy cửa đi vào cười khúc khích:
"Bệnh nhân Khâu Ngôn Chí giường số một, chúc mừng cậu đã khỏi bệnh, giờ có thể xuất viện rồi!"
Khâu Ngôn Chí: …
Khâu Ngôn Chí leo lên giường đắp chăn lại, yếu ớt nói:
"… Em thấy trong người vẫn chưa đỡ tí nào hết, đợt này sốt cao quá nên để lại chút di chứng hay sao ấy, giờ em cảm thấy rất chóng mặt và tức nguc, không được không được… Em phải ở bệnh viện quan sát thêm một tuần nữa."
Đây là lần đầu tiên y tá gặp tình huống như thế này, cô chớp mắt nói:
"Thế… Tôi sẽ báo cáo lại tình hình của cậu cho bác sĩ nghe…"
Khâu Ngôn Chí xua tay với cô:
"Được được, gặp chị sau, với lại chị nhớ nhấn mạnh một chút, đầu em thật sự rất đau, như là có hậu di chứng vậy, phải ở lại viện quan sát thêm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!