Editor: Cô Rùa
*
Một giây, hai giây, ba giây.
Bốn người đồng thời câm nín, tay của bé thư ký vẫn còn để trên nắm cửa không nhúc nhích.
Bọn họ đã thấy gì? Bọn họ thấy tổng giám đốc Hạ mà giây trước họ còn đang oán giận, giây sau đã xuất hiện trong phòng kho chật hẹp.
Tuy tổng giám đốc Hạ đưa lưng về phía họ, nhưng trong lòng rõ ràng đang ôm một ai đó.
Có điều người kia bị tổng giám đốc Hạ ôm chặt ở trong lòng, che chắn đến một sợi tóc cũng không thấy. Chỉ có thể dựa vào bàn tay đang túm lấy áo của tổng giám đốc Hạ một cách bất an mà phán đoán rằng đây là một chàng trai.
Đã vậy bọn họ còn nhìn thấy môi của tổng giám đốc Hạ bị ai đó cắn một cái, điều này ám chỉ mấy giây trước trong nhà kho này đã từng xảy ra chuyện gì.
Đầu óc bốn người ngoài cửa đều trống rỗng, vào giờ phút này cũng quên mất phải mở miệng như thế nào.
Hạ Châu rũ mắt xuống, một tay ôm người trong lòng, tay còn lại thì với sang bên cạnh lấy một túi đồ ăn vặt.
Bé thư ký sửng sốt một chút, sau đó run rẩy dùng hai tay nhận lấy túi đồ.
Hạ Châu mở miệng, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, Có thể đi được rồi.
Bốn người ngoài kia như bừng tỉnh, hoảng loạn co giò đi về hướng trước đó, bé thư ký cầm túi đồ ăn còn lú đến đi ngược đường, cũng may là có đồng nghiệp bên cạnh kéo lại.
Mãi đến khi tiếng chân của bốn người hoàn toàn biến mất, Khâu Ngôn Chí mới lật đật đẩy Hạ Châu ra.
Hạ Châu sờ sờ môi, nói:
"Khâu Ngôn Chí, em cắn anh đau quá."
Khâu Ngôn Chí đỏ mặt tía tai, đôi mắt ướt sũng vì khẩn trương và tức giận, cậu đá một phát lên bắp chân của ai kia, bực bội nói:
"Cách xa em một chút."
Hạ Châu lại ôm lấy cậu, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cậu, cười nói:
"Xin lỗi mà, sau này anh không như thế nữa."
Chất giọng anh trầm lắng lại êm ái, làm lỗ tai cậu đều nóng lên.
Hạ Châu nắm lấy tay Khâu Ngôn Chí, trên môi nở một nụ cười nhẹ:
"Đi thôi, đi ăn cơm nào."
Khâu Ngôn Chí hất tay Hạ Châu ra rồi lại bị Hạ Châu mặt dày bắt lấy lần nữa, mỗi ngón tay đều mang theo lực độ dịu dàng nhưng lại không thể cưỡng lại được, nó luồn vào giữa mấy khe hở của các ngón tay cậu, cuối cùng mười ngón tay đan lấy nhau.
Không bao lâu sau, chuyện tổng giám đốc Hạ hôn say đắm một chàng trai bí ẩn trong phòng kho đã được truyền ra khắp công ty.
Khâu Ngôn Chí chỉ đi đến phòng nghỉ thôi cũng đều có thể nghe thấy hai cô gái đang bàn tán rôm rả.
"Bà biết gì chưa, có người đã tìm được"in tư
"về cậu người yêu nhỏ của tổng giám đốc Hạ rồi đấy!"
Thật á?
Khâu Ngôn Chí đột nhiên khẩn trương nhích về phía cô gái kia một chút, một bên cúi đầu pha cà phê, một bên tắt âm lượng của tai nghe, đồng thời dỏng tai lên nghe trộm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!