Editor: Cô Rùa
*
"Cậu… Cậu với… Vợ của tên đại gia kia…Bị bắt, bắt, bắt…"
Trương Dục Hiên líu hết cả lưỡi, một câu hoàn chỉnh cũng nói không xong.
"Bắt gian trên giường." Liễu Trừng tốt bụng nhắc nhở hắn.
"Tại… tại sao?" Trương Dục Hiên cảm thấy nhân sinh quan, thế giới quan và giá trị quan của mình đều đã bị đả kích nặng nề.
Liễu Trừng sờ sờ mũi, có chút xấu hổ nói: "Thật ra… Tôi cũng không rõ tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy nữa… Có thể là do bầu không khí hôm ấy quá tốt, nên sau đó… Cứ vậy mà tới thôi?"
Vì giảm bớt ngượng ngùng, Liễu Trừng nhìn xung quanh một lượt, vừa liếc mắt đã nhìn thấy tên ca khúc 《Người anh ấy yêu không phải tôi》nổi bật trên màn hình, sau đó hắn nói: "Hai người hát bài này là do có tâm trạng à?"
"Ừa." Trương Dục Hiên rất nhanh đã bị đối phương kéo sang chủ đề khác, hắn ôm lấy vai Khâu Ngôn Chí, có chút mất mát nói, "Tôi và bạn tôi đều đang thất tình."
"Không đúng." Trương Dục Hiên sửa lại, "Là chúng tôi đều bị crush của mình từ chối."
Trương Dục Hiên càng nghĩ càng đau lòng, tự rót cho mình và Khâu Ngôn Chí một ly rượu, khổ sở nói: "Ngôn Ngôn, chúng ta cụng ly nào."
Tửu lượng của Khâu Ngôn Chí thật sự rất kém, hơn nữa hôm nay cũng đã uống một ít nên không dám uống nữa, nhưng nhìn vẻ mặt của Trương Dục Hiên, cậu thở dài một hơi, vẫn là quyết định chơi tới bến với hắn.
Khâu Ngôn Chí và Trương Dục Hiên cụng ly một cái, sau đó nốc sạch ly rượu trong một hơi.
"Đối phương rất khó theo đuổi sao?" Liễu Trừng có chút tò mò hỏi.
Trương Dục Hiên gục đầu xuống, vẻ mặt uể oải: "Tôi thích ảnh lâu rồi, nhưng mà ảnh lại không thích tôi một chút nào, không phải là khó theo đuổi, căn bản ngay từ đầu đã không có cửa."
"Không thể nào." Liễu Trừng liếc mắt đánh giá Trương Dục Hiên một cái, "Dáng người và vẻ ngoài của cậu cũng đâu đến nổi nào, hơn nữa nhìn cái bộ dạng còn rất có điều kiện, nếu cố gắng thêm một chút cũng không thể là không có khả năng."
"Nhưng mà ảnh đã kết hôn rồi. Sau này tôi sẽ không quấy rầy đến ảnh nữa."
Liễu Trừng bỗng nhiên nói: "Anh ta có thích bạn đời của mình không? Bạn đời của anh ta có đối xử tốt với anh ta không? Cậu chắc chắn đàn anh của mình thật sự hạnh phúc chứ?"
Trương Dục Hiên sửng sốt một chút, nhớ lại cái hôm đưa đàn anh đến bệnh viện, hắn lắc đầu: "Tôi không biết nữa, tuy cách đây không lâu ảnh và chồng ảnh có cãi nhau… Nhưng nói không chừng, lúc bình thường bọn họ cũng rất hạnh phúc thì sao?"
Khâu Ngôn Chí vừa uống xong ly rượu kia thì đầu óc đã có chút chuếnh choáng, nghe đến đó thì mơ mơ màng màng mà chen vô: "Bé Dục! Xông lên đi! Đàn anh của cậu gả cho một thằng không ra gì đó! Tên kia… Tên kia còn lén lút nuôi bồ nhí sau lưng anh ta nữa!"
Trương Dục Hiên kinh ngạc trợn to mắt.
Liễu Trừng nghe thấy vậy lập tức lên tinh thần, bắt lấy tay Trương Dục Hiên: "Cậu Dục! Tôi am hiểu nhất là loại đàn ông kết hôn rồi mà còn âm thầm nuôi bồ nhí đó! Cái chuyện ngoại tình này có lần một thì sẽ có lần hai và n lần khác nữa! Nếu kết hôn trúng loại người này thì cả đời của đàn anh cậu chắc chắn sẽ không thể hạnh phúc!"
Trương Dục Hiên trở nên lo lắng: "Thế… Tôi phải làm sao bây giờ…?"
Liễu Trừng: "Cậu phải giải cứu đàn anh của cậu ngay, kéo anh ta ra khỏi vũng bùn đó! Hãy làm anh ta ly hôn, làm anh ta thích cậu, làm anh ta ở bên cậu!"
Trương Dục Hiên: "Tôi, tôi không làm được đâu, không làm được đâu…"
Ánh mắt Liễu Trừng chân thành tha thiết: "Tôi giúp cậu."
Trương Dục Hiên ngơ ngác chớp mắt: "… Cậu giúp tôi?"
Liễu Trừng gật gật đầu: "Tôi giúp cậu, giờ tôi cũng cùng đường rồi, chỉ cần cậu để tôi lại bên cạnh cậu, không cho đám người kia bắt tôi đi là tôi nhất định sẽ giúp cậu theo đuổi được đàn anh kia!"
"Nếu cậu giúp tôi, là tôi có thể theo đuổi được đàn anh sao?"
"Khụ khụ… Nói không phải khoe chứ tỉ lệ câu trai thành công của tôi lên tới 95% đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!