Chương 32: (Vô Đề)

Editor: Cô Rùa

*

Nghe được giọng nói.

Người đàn ông ngồi trong góc phòng mới chậm chạp ngẩng đầu lên.

Giây phút nhìn thấy Khâu Ngôn Chí, vẻ mặt anh thoáng chốc trở nên mù mờ, như thể không biết nên phản ứng như thế nào.

"Cảnh báo! Cảnh báo! Xuất hiện tình huống khẩn cấp! Công hiệu của thẻ đang bị gián đoạn! Yêu cầu người chơi rời khỏi nhân vật mục tiêu!"

Một giọng nữ máy móc lạnh băng vang lên giữa không trung. 

Khâu Ngôn Chí ngoảnh mặt làm ngơ, cậu đứng thẳng dậy, bước tới chỗ Hạ Châu.

"Hạ Châu…

"Hạ Châu yên lặng nhìn Khâu Ngôn Chí bước từng bước đến chỗ mình, sau đó hỏi:"Em là ma sao?

"Khâu Ngôn Chí duỗi tay ra, nắm lấy tay của Hạ Châu, nói:"Em không phải ma, em là Khâu Ngôn Chí.

"Hạ Châu yên tĩnh nhìn Khâu Ngôn Chí thật lâu, sau đó duỗi tay ra sờ lên gương mặt Khâu Ngôn Chí, cười nói:"Cảm ơn em đã chịu vào giấc mơ của anh.

"Nước mắt của Khâu Ngôn Chí bỗng nhiên rơi xuống."Đừng khóc." Hạ Châu vô cùng dịu dàng mà lau nước mắt cho cậu, "Trong giấc mơ của anh thì đừng khóc có được không?

"Khâu Ngôn Chí lắc lắc đầu, nắm chặt tay của Hạ Châu áp lên má mình, giọng nói đã khàn đi:"Không phải mơ, không phải mơ Hạ Châu à, em ở đây, em chưa có ch3t, em vẫn còn sống…

"Hạ Châu kiên nhẫn dỗ dành cậu, lại dùng lòng bàn tay lau khô nước mắt cho cậu:"Được được, em còn sống, em đừng khóc nữa có được không…?

"Khâu Ngôn Chí nâng tay phải của anh lên, cắn một cái lên tay anh:"Anh thấy đau không?

"Hạ Châu sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu:"Đau.

"Khâu Ngôn Chí lại hỏi:"Thế đây vẫn là mơ sao?

"Hạ Châu do dự một hồi lâu, mới ngơ ngác lắc lắc đầu:"Hình như không phải.

"Hạ Châu lại quay đầu nhìn về phía bên cạnh:"Nhưng rõ ràng… Em đang ở đây mà.

"Khâu Ngôn Chí nhìn thoáng qua, nơi mà Hạ Châu đang nhìn rõ ràng trống không không có gì, nhưng cậu biết ở trong mắt của Hạ Châu bây giờ, nơi đó đang đặt"Tro cốt của cậu.Khâu Ngôn Chí nói:Anh thấy gì?Hạ Châu:Em.

"Khâu Ngôn Chí với tay qua:"Giờ anh thấy gì?Hạ Châu:Tay em, để trên, hủ… Tro cốt của em.

"Khâu Ngôn Chí lại dời xuống một chút:"Giờ thì sao?"

"Tay em… Xuyên qua nó.Khâu Ngôn Chí:Điều này chứng minh cái gì?

"Hạ Châu ngơ ngác mà chớp mắt, có chút không chắc chắn mà nói:"Chứng minh… Em… Là hồn ma?Khâu Ngôn Chí:…

"Khâu Ngôn Chí lại túm lấy tay Hạ Châu, xuyên qua"Hủ tro cốt" kia: "Không chỉ riêng em mà anh cũng có thể xuyên qua nó, giờ anh đã hiểu điều này có nghĩa là gì chưa?"

"… Hiểu rồi.

"Khâu Ngôn Chí rốt cuộc cũng thở nhẹ một hơi. Sau đó cậu thấy Hạ Châu quay đầu nhìn về phía cậu, chớp mắt một cách thật chậm chạp:"… Anh cũng… Là hồn ma.Khâu Ngôn Chí:…

"Đây thật sự là cái tên điên tàn nhẫn ngông cuồng nói muốn dùng dao khoét cổ ông đây chứ không phải là một tên ngốc đần độn nào đó, đầu úng nước thật chứ?!!! Khâu Ngôn Chí hít sâu một hơi, nói:"Không phải, ý em nói hủ tro cốt kia là giả, không hề tồn tại!Hạ Châu:… Không tồn tại?

"Đúng lúc này, giọng nữ lạnh băng máy móc kia lại vang lên cảnh cáo."Cảnh cáo! Cảnh cáo! Công hiệu của thẻ đang bị gián đoạn nghiêm trọng! Yêu cầu người chơi rời khỏi nhân vật mục tiêu ngay lập tức! Yêu cầu người chơi rời khỏi nhân vật mục tiêu ngay lập tức!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!