Editor: Cô Rùa
*
Khâu Ngôn Chí bắt một chiếc tắc
-xi, điểm đến là nhà của Diệp Minh Húc.
Cậu nhìn cảnh sắc lướt qua ở bên ngoài cửa sổ, không biết tại sao lại cảm thấy nguc mình cứ bức bối khó chịu không thôi, trong lòng có một loại dự cảm bất an vô cùng mãnh liệt.
Khâu Ngôn Chí đấm đấm nguc, nghĩ rằng chắc là do bầu không khí trong xe quá ngột ngạt cho nên hạ cửa sổ xuống.
Nào ngờ gió lạnh từ bên ngoài thổi vào lại càng làm đầu cậu choáng váng hơn, khó chịu thêm.
Khâu Ngôn Chí cúi đầu nhìn thoáng qua bản đồ, nhận ra bản thân chỉ còn cách nhà Diệp Minh Húc tầm hai cây số, nên nói với bác tài ở phía trước:
"Con có hơi say xe, bác dừng ở đây giúp con luôn nha."
Lúc này đi bộ ở trên đường, Khâu Ngôn Chí mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Tại sao lại vậy nhỉ, mình cũng đâu có bị say xe đâu.
Khâu Ngôn Chí xoa xoa huyệt thái dương, sau đó quay đầu lại, cuối cùng hỏi ra điều mà nãy giờ mình vẫn luôn thắc mắc suốt dọc đường đi:
"Đại Hoàng… Em nói thẻ bài kia là dựa vào tình huống để cách ly, vậy rốt cuộc nó cách ly theo cách nào?"
Đại Hoàng:
"Tấm thẻ đó vẫn đang trong quá trình sử dụng, tiến độ chỉ mới đạt được một nửa thôi, chừng nào hoàn tất 100% là ngài có thể kiểm tra lại kết quả sử dụng."
Khâu Ngôn Chí cau mày, nghĩ nghĩ:
"Tôi cứ cảm thấy thế nào ấy… Không bao giờ có thể đến quấy rầy tôi, chẳng nhẽ là làm công ty của Hạ Châu gặp chút rắc rối khiến anh ấy phải ra nước ngoài làm việc ư? Ví dụ như đưa anh ấy đến Châu Phi chẳng hạn?"
"Hay là tìm đại ca xã hội đen đến uy hiếp Hạ Châu, nói rằng nếu anh ấy còn dám tới quấy rầy tôi nữa thì sẽ đánh anh ấy gãy chân?"
Đại Hoàng:…
Đại Hoàng:
"Em thấy những gì ngài nói có chút hề hước quá rồi đấy."
Khâu Ngôn Chí thở dài, nghĩ kiểu nào cũng nghĩ không ra thẻ bài kia sử dụng như thế nào. Rốt cuộc nó dùng cách gì để khiến Hạ Châu không bao giờ quấy rầy cậu nữa?
Khâu Ngôn Chí như nghĩ tới cái gì, đột nhiên quay đầu lại:
"Lẽ nào tấm thẻ kia có thể xoá sạch ký ức của Hạ Châu?!"
Đại Hoàng trầm ngâm một chút, nói:
"Cũng có thể có khả năng này."
Khâu Ngôn Chí há miệng, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng kỳ lạ thế nào.
Khâu Ngôn Chí im lặng đi trên đường một hồi lâu, mới mở miệng nói tiếp:
"Đại Hoàng, tôi dùng tấm thẻ kia có phải có chút quá đáng không?"
Cậu sử dụng thẻ bài kia là bởi vì bị Hạ Châu uy hiếp, còn bị cắn cổ dã man, vừa giận vừa sợ lại vừa đau, lúc trốn đến phòng vệ sinh đã gần như không giữ nổi lý trí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!