Editor: Cô Rùa
__
Đại Hoàng: …
Khâu Ngôn Chí nhịn không được mà khoa tay múa chân: "Khi nãy em có nhìn thấy không? Nước mắt của tôi cứ như vòi nước ấy, vặn một cái là ra, vặn một cái là đóng, hơn nữa mỗi một chi tiết đều cực kì cực kì đúng chỗ luôn! Đúng rồi, em có quay lại không? Mau mở lên cho tôi xem đi!
Tôi muốn coi lại màn trình diễn tuyệt vời ấy lần nữa… Có phải diễn xuất của tôi đè bẹp được cả mấy tên diễn viên kém cỏi trong phim truyền hình không?
Tôi thật là đỉnh quá đi mất, đáng lẽ tôi nên theo học sân khấu điện ảnh, không vì cái gì hết, vì ông đây có thực lực này hớ hớ hớ hớ hớ*…
"*Cái giọng cười này là tui bắt chước trong 1 video giới thiệu về bộ truyện này nè. Cái anh lồng tiếng anh Chí cười y chang vậy đó =)) Đại Hoàng:… Thấy Đại Hoàng sững sờ, Khâu Ngôn Chí nói:"Em còn ngây ra đó làm gì, mau mở cho tôi xem đi, nói không chừng đây chính là tác phẩm debut của tôi cũng nên…Đại Hoàng nói:Tạm thời công ty của em vẫn chưa thiết kế ra được chức năng này…
"Khâu Ngôn Chí có hơi thất vọng, sau đó bĩu môi:"Chậc, thế mà dám nói là trình độ kỹ thuật tiên tiến nhất toàn cầu, ngay cả quay video còn không có… Vậy con game này của công ty mấy em cũng giống như bao con game khác thôi mà.Giống game khác?
"Đại Hoàng vô cùng đau đớn nói:"Ngài nhìn bông hoa kia đi, còn có ngọn cỏ đuôi chó này nữa, chân thật sống động như thế mà ngài bảo là giống á?
"Khâu Ngôn Chí nhún vai, xoay người muốn rời đi."Tôi có chơi game VR* khác đâu mà biết.
"*Game VR: game không gian thực tế ảo Đại Hoàng lẽo đẽo theo sau cậu lải nhải:"Vậy ngài thử chơi game khác đi là biết, nếu so về game VR thì trình độ của công ty tụi em là số một trong ngành đó, gần như không khác gì với thế giới bên ngoài luôn, không phải em nói dóc đâu…
"Khâu Ngôn Chí có lệ nói:"Rồi rồi rồi, game của công ty mấy em là nhất…
"Đại Hoàng nhỏ giọng lầm bầm:"Nghiêm túc mà nói, công ty tụi em chỉ có con game này là xuất sắc nhất thôi…"
Khâu Ngôn Chí cười cười.
Khâu Ngôn Chí chỉ nói vậy thôi chứ thật ra cậu cũng chưa từng chơi game VR khác bao giờ, mà cho dù là thế thì cậu vẫn cảm thấy chất lượng của con game này thật sự có thể sánh ngang với đẳng cấp thế giới, thậm chí là đứng đầu đỉnh kim tự tháp luôn.
Bởi vì con game này không khác gì với ngoài đời thực cả, có đôi khi Khâu Ngôn Chí định thần lại sau những giây phút bàng hoàng, đã gần như không thể phân biệt nổi đâu là game đâu là hiện thực nữa.
Những lời này thật sự không khoa trương, bởi vì muốn mang lại cảm giác chân thật cho người chơi, mô hình nhân vật của người chơi đều là lấy số liệu thực của bọn họ, chỉ có tiến hành sửa đổi sao cho thích hợp thôi, tên thì vẫn là tên thật, các tình tiết trong game cũng sẽ điều chỉnh theo thông tin nhận dạng của họ.
Ví dụ như Khâu Ngôn Chí họ Khâu, thì cả nhà của cậu ở trong game cũng sẽ mang họ Khâu.
Mà điều k1ch thích nhất chính là —— Trò chơi này chỉ có thể dùng chứng minh thư để đăng ký, là một con game 18+ cấm trẻ em dưới vị thành niên.
Dù sao đây cũng là con game 3D thực tế ảo tập trung vào tình yêu là chính, đến khi yêu đến một mức độ nào đó, mấy tình tiết này kia kia nọ nhất định không thể thiếu được.
Bởi vậy tính năng bảo mật riêng tư của game đối với người chơi cũng vô cùng đúng lúc, nếu không phải người chơi nhấn chuông báo động khẩn cấp, thì ngay cả nhân viên quản lý game cũng không biết trong game xảy ra chuyện gì.
Còn vật thể hình cầu màu vàng có cánh tên là Đại Hoàng này, là trí năng thông minh không có thực thể sống, có tác dụng hỗ trợ người chơi về đích.
Thật ra trước giờ Khâu Ngôn Chí cũng không có hứng thú gì với game lắm, nhưng khi bước chân vào con game này, cậu đã bị một đoạn video 3D dài 1 phút 25 giây của game hấp dẫn.
Năm anh chàng đẹp trai với bề ngoài khác nhau lần lượt xuất hiện trước mắt cậu.
Ca sĩ thiên tài với giọng nói ấm áp, hotboy kiêu căng với gia cảnh cơ hàn, họa sĩ quái gở vừa lạnh lùng lại vừa thô bạo, đàn em nhiệt tình như cún và tràn trề sức sống…
Quả thực người này so với người kia lại càng đẹp hơn.
Vừa khéo Khâu Ngôn Chí lại là một tên tục tằng mê mặt đẹp, cậu nhìn từng người lần lượt xuất hiện, hai chân gần như muốn đóng đinh tại chỗ, không thể di chuyển được.
Cho đến khi người đàn ông cuối cùng đẩy cửa bước ra.
Giày da màu đen chậm rãi dừng lại trên nền đá cẩm thạch, người ấy mặc một bộ đồ tây màu đen cao cấp, thong thả điều chỉnh lại cúc áo trên cổ tay trái.
Người ấy hơi ngẩng đầu, đường nét dưới hàm cũng khẽ giương lên theo, trên sống mũi cao thẳng chính là một đôi mắt sâu như hồ nước lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!