Editor: Cô Rùa
***
Vốn Khâu Ngôn Chí còn đang phát sốt, cho nên chẳng mấy chốc đã chìm sâu vào giấc ngủ, đợi đến khi cậu tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trong bệnh viện.
Cậu nằm bẹp dí trong một phòng bệnh không bóng người, nhìn trần nhà, nặng nề thở dài.
Hầy…
"Đại Hoàng nè, tôi đều đã ra nông nổi này rồi thì em nói thật cho tôi biết đi, tôi xui xẻo như vậy có phải là do tôi không chịu nạp tiền có đúng không?"
Đại Hoàng nhìn bộ dạng thê thảm này của Khâu Ngôn Chí, không đành lòng mà lắc đầu.
"Mặc dù nạp tiền vào sẽ giúp người chơi cải thiện được chất lượng của game hơn, nhưng kính thưa ngài Khâu chơi chay tôn quý à… Là ngài tự trượt chân té kia mà, có thể trách ai bây giờ đây."
Khâu Ngôn Chí bĩu môi:
"Nhưng con game này của em cũng đâu có phải dạng vừa."
Từ lúc bắt đầu mối quan hệ giữa cậu và Hạ Châu đã không được tốt rồi, đã vậy còn vướng thêm một Mạnh Tề Khang nữa.
Điều này chẳng khác gì với việc tưới nguyên can xăng vào chậu hoa sau khi vừa mới gieo hạt xong!
"Chuyện ngài tự té đâu có ai muốn đâu, nhưng mà ——"
Đại Hoàng ngân dài một hơi.
Nhưng mà cái gì?
"Nhưng mà tụi em có cách giải quyết mâu thuẫn giữa người chơi và nhân vật công lược đấy."
Cách gì?
"Ngài Khâu thân mến, có phải từ lúc ngài vào game đến giờ chưa từng nhấp vào cửa hàng VIP đúng không? Nếu ngài nhấp vào đó, ngài sẽ mở ra một thế giới mới và sẽ thấy những thứ ngoạn mục đến không thể nào tưởng tượng được! Hiện tại em đang đề cử cho ngài một tấm thẻ tên là —— Tình địch biến mất!
Chỉ cần ngài dùng thẻ này thì tình địch của ngài sẽ lập tức chuyển nhà, từ chức, ra nước ngoài du học, không còn xuất hiện ở trước mặt của ngài nữa!
"Khâu Ngôn Chí ấy vậy mà có chút dao động đáng ch3t:"Thẻ này cần bao nhiêu kim cương? Trước giờ tôi làm nhiệm vụ cũng để dành được 220 viên rồi, nếu bù thêm 100 hay 200 tệ… Cũng không phải là không được…Đại Hoàng:Thẻ này chỉ có một tấm duy nhất, sau khi bán rồi thì sẽ không còn nữa, tụi em bán cũng sát giá lắm, chỉ có 16.888 viên thôi!Khâu Ngôn Chí:… Bao nhiêu cơ?Đại Hoàng:16.888 ạ! Chỉ cần bỏ ra nhiêu đó là ngài có thể tiễn tình địch về nhà rồi!Khâu Ngôn Chí:Cầm cái thẻ của em, cút.
"Bần cùng khiến ta biết nhẫn nhục. Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa."Vào đi."
Người tới là bác sĩ đến chữa eo cho Khâu Ngôn Chí.
Nếu đã nói về vị bác sĩ này, thì sẵn đây Khâu Ngôn Chí cũng móc mỉa một chút luôn.
Mặc dù đây chỉ là một trò chơi tình yêu, nhưng về khoản thiết kế y học thì lại quá mức sơ sài.
Có lẽ chuyện Khâu Ngôn Chí bị thương ở trong game chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, cho nên NPC đóng vai bác sĩ trong đây đều có chút tay chân luống cuống.
Vị bác sĩ này trông giống hệt như người đã từng khâu vết thương trên đầu cậu, ngay cả cách chữa trị cũng chỉ qua loa cho có lệ.
Nói là chữa trị, nhưng thực chất là ấn ấn vài cái lên eo Khâu Ngôn Chí, mà điều thần kỳ chính là, ngay khi vị bác sĩ này làm vậy, dù tay nghề hắn trông chẳng ra sao thì cảm giác đau đớn kia liền biến mất không còn thấy tăm hơi.
Hiệu quả ngay lập tức.
Hệt như túi y tế toàn năng trong mấy con game bắn súng vậy.
Trực tiếp full máu sống lại luôn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!