Editor: Cô rùa
***
Sau khi Khâu Ngôn Chí trở về phòng, việc đầu tiên là mang điện thoại đi sạc, kế tiếp là khởi động máy lên.
Cậu mở cuộc gọi nhỡ ra, có ba, có mẹ, có quản gia, có Trương Dục Hiên…
Nhưng đợi đến khi cậu nhìn kỹ lại thì phát hiện một chuyện rất kỳ quái.
Những thông báo ấy chỉ xuất hiện trong vòng từ 1-2 ngày kể từ sau khi cậu mất tích.
Còn 3-15 ngày còn lại.
Trừ vài cuộc điện thoại rác với tiếp thị quảng cáo ra thì không có ai gọi đến hết.
Khâu Ngôn Chí lại gọi cho Chung Nhã Bách, may là lần này có người nghe.
"Ngôn Ngôn, là con sao Ngôn Ngôn?"
Mẹ ——
Khâu Ngôn Chí vừa nghe thấy giọng của Chung Nhã Bách, lập tức cảm thấy tuổi thân, xoang mũi cũng cay xè, thiếu chút nữa đã khóc oà lên.
"Mẹ, sao không có ai ở nhà hết vậy? Con về rồi nè."
Chung Nhã Bách nói:
"Ba mẹ đang đi nghỉ mát ở đảo Hồng Minh, sao vậy, Hạ Châu không nói chuyện này với con hả?"
Nước mắt của Khâu Ngôn Chí đột nhiên nghẹn trở lại.
… Nghỉ mát?
"Đúng vậy, không phải con thích hòn đảo này à? Ba với mẹ đến đây bàn về hợp đồng thu mua, sẵn tiện ở lại nghỉ dưỡng luôn… Mà luận văn của con sao rồi? Chắc cũng làm xong rồi đúng không? Ôi chao, Hạ Châu nói con rất coi trọng bài luận lần này, mấy ngày nay ba với mẹ đều không dám làm phiền con…"
… Luận văn?
"Đúng vậy, Hạ Châu nói con vì bài luận này mà đi khảo sát thực địa Tây Bắc cùng với giáo sư và bạn học, nghe nói hoàn cảnh của nơi ấy không tệ lắm, Hạ Châu còn nói con làm hư mất điện thoại mà ở đó lại không có chỗ bán cái mới… Giời ạ, sao con cứng đầu thế?
Cứ một hai phải đến đó làm gì? Nhỡ bị thương thì làm sao? Giờ con thế nào rồi? Đã về đến nơi chưa?
"Khâu Ngôn Chí:… Hạ Châu!!! Khâu Ngôn Chí cũng không có cách nào giải thích được 15 ngày qua mình đã đi đâu, cũng không thể nói thẳng tất cả là vì cậu giận Hạ Châu nên mới bỏ nhà đi làm mẹ lo được, đành phải cắn nát răng nuốt ngược vào bụng, lấp li3m giúp Hạ Châu:"… Dạ, mới về ạ, mọi chuyện vẫn ổn mẹ đừng lo… Mà sao nhà mình lại đổi mật khẩu vậy mẹ?À, hai ngày trước mẹ xem thời sự, cảm thấy thời đại bây giờ không được an toàn lắm, giả sử thông tin cá nhân mà bị lộ thì hậu quả sẽ rất là nghiêm trọng, đặc biệt là dùng ngày sinh nhật để làm mật khẩu, một giây đã bị người ta phá ra rồi, cho nên mẹ mới đổi thành ngày sinh âm lịch của con…
"Kết thúc cuộc trò chuyện với Chung Nhã Bách, Khâu Ngôn Chí lại gọi điện thoại cho Trương Dục Hiên."Ngôn Ngôn!
Chán cậu ghê á, cho dù đi hưởng tuần trăng mật với Hạ Châu đi nữa, thì tại sao bây giờ mới chịu liên lạc với tôi hả?"
Khâu Ngôn Chí:…
Sau khi Khâu Ngôn Chí cúp điện thoại, trong lòng tràn đầy bi thương.
Cậu bốc hơi khỏi nhân gian 15 ngày.
Lại chẳng có ai bận tâm đến việc đi tìm cậu, chờ cậu, lo lắng cho cậu.
Hạ Châu cũng chẳng thèm gọi cho cậu lấy một cuộc, ngay cả một tin nhắn cũng không có, chẳng thèm đếm xỉa đến cậu thì đã đành, còn dám lừa dối ba mẹ và bạn cậu nữa chứ.
Nếu cậu thật sự bỏ game, thật sự bỏ nhà đi, vậy thì có ch3t ở bên ngoài cũng không có ai biết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!