Chương 9: (Vô Đề)

[Lớp trưởng [Số 12]: Lão tử đã lưu lại chứng cứ trên người thằng nhãi kia! Tôi phải vì phú bà của tôi báo thù!!] 

[ Hanada Saharuna [Số 1]:...... Ông làm tốt lắm, lớp trưởng.]

Hanada Saharuna cong lưng bế cục lông màu đỏ cam bên chân lên, trên tay truyền tới cảm giác mềm mại ấm áp. Thay đổi độ cao đột ngột khiến lớp trưởng phải vươn cái móng vuốt bé xíu ra bám lấy ngón tay cái của Hanada, cái móng còn lại vẫn quật cường giương cao như cũ, trông vô cùng có khí thế. [Lớp trưởng [Số 12]: Chú ý một chút, ngàn vạn lần đừng đụng tới cái móng này của tôi!

Bên trên dính máu Miyagawa Yuki đó, đây chính là chứng cứ mấu chốt để dẫm chết cái thằng nhãi kia!!]

Lời của lớp trưởng làm Hanada Saharuna thiếu chút nữa vứt phăng cậu đi. 

[ Hanada Saharuna [Số 1]: Đệch mợ! Sao ông không nói trước?! Cái kia chính là máu người chết đó!]

[Lớp trưởng [Số 12]: Hanada, nơi này là thế giới Thám tử lừng danh Conan mà, sao lại có cái đồ cảnh sát nhát gan như bà chứ? Được rồi, đừng có gào thét như bánh bèo nữa, nghe tôi nói đây, mọi chuyện là vầy......]

Hanada Saharuna nghiêm túc nghe, trong lòng không nhịn được dấy lên nghi vấn. 

Lớp trưởng, rốt cuộc hình tượng của tôi trong lòng ông là gì mà ông lại ghét bỏ tôi không đủ men lỳ vậy..... Thật ra ông không xem tôi là con gái đúng không?

Mukai Inowaki vẫn tiếp tục đắc ý dào dạt khiêu khích: "Không có chứng cứ thì đừng có nói bậy rồi quy chụp nữa, cẩn thận tôi tố cáo các người tội phỉ báng!" 

Matsuda Jinpei đã bước lên phía trước cười lạnh một tiếng: "Nếu anh đã gấp gáp không chờ nổi như vậy, tôi đây thành toàn cho anh, chứng cứ........" 

"Tôi có!" Một giọng nữ từ phía sau vang lên, mọi người quay đầu lại nhìn Sato Miwako. 

Sato Miwako ngẩn người, vội vàng xua tay: "Không phải tôi!"

Lúc này Hanada Saharuna đi ra từ đằng sau cô, thẳng lưng nói: "Là tôi nói đấy! Tôi nói tôi có chứng cứ chứng minh Mukai Inowaki là hung thủ!" 

Mukai Inowaki cười khinh bỉ: "Nực cười thật, cô không nghe được lời ông thám tử kia nói sao? Hung khí tấn công Miyagawa Yuki đều đã được xử lý rồi...... Nếu cô muốn nói là cây gậy gỗ dùng để đánh Yuki, thì mấy người cứ cầm nó đi kiểm tra đi, xem xem có vân tay của tôi trên đó không?" 

Anh ta cực kỳ đắc ý.

"Ai bảo anh là gậy gỗ?" Hanada Saharuna nhìn anh ta, trên mặt tràn đầy ý cười: "Nhìn thử xem đây là gì?" 

Chỉ thấy cô giơ tay trái lên, trên bàn tay trắng nõn là một cục lông màu cam đỏ vô cùng bắt mắt. 

Quản gia Jimbo liếc mắt một cái đã nhận ra ngay, ông hô lên: "Là Mắt Kính Nhỏ! Cô cảnh sát, cô tìm thấy nó sao?"

Hanada Saharuna gật gật đầu: "Vừa vồi khi mọi người đều tập trung vào suy luận của ngài Mori, tôi phát hiện ra nó." Cô dừng một chút rồi tiếp tục: "Vốn dĩ tôi định đợi sau khi mọi chuyện kết thúc thì trả lại cho ông quản gia, nhưng khi kiểm tra nó tôi lại phát hiện ra một thứ rất đặc biệt."

Nói tới đây cô nhìn về phía Mukai Inowaki, lộ ra tươi cười ác ý: "Chứng cứ khiến tên đàn ông miệng đầy dối trá nào đó không thể phản bác được nữa...... Mukai Inowaki, sân khấu anh tự dựng lên cho mình đã đến lúc bế mạc rồi." 

[ Hanada Saharuna [Số 1]:...... Lớp trưởng, tôi nhất định phải nói ra lời kịch trung nhị* như vậy sao?]

*trung nhị: bệnh tuổi dậy thì, nói chung là trẻ trâu

[Lớp trưởng [Số 12]: Đương nhiên! Ở thế giới này, thám tử lúc phá án cao trào đều nói mấy câu như vậy đó! Hanada, bà không được thua! Đây chính là thời khắc đỉnh cao của cuộc đời bà!] 

Hanada Saharuna hít sâu một hơi, nhịn cảm giác xấu hổ muốn độn thổ lại, tiếp tục nói: "Vết máu ở gần cửa được lưu lại khi hung thủ tấn công Miyagawa Yuki, hiện giờ đã khô. Không biết mọi người có để ý, vết máu này có chút kỳ quái hay không?"

"Thanh tra Hanada nói vết máu hình chữ nhật nho nhỏ kia sao?" Edogawa nói. 

Lúc trước khi cậu và thanh tra Matsuda đến nhà kho điều tra, liền phát hiện gần vết máu có vài giọt bắn ra một cách bất quy tắc. Nhưng hình dạng của nó rất kỳ lạ, hai người nghĩ mãi cũng không ra rốt cuộc là sao. Lúc này nghe Hanada Saharuna nhắc tới, lại nhìn con hamster trên tay cô, trong đầu Edogawa Conan liền lóe lên tia sáng, chẳng lẽ?! 

Matsuda Jinpei đứng bên cũng đã hiểu ra, anh nhìn về phía hamster.

"Đúng vậy, chính là........" Hanada Saharuna nói. 

"Cho dù thế thì sao?" Mukai Inowaki không kiên nhẫn cắt ngang lời cô, "Chỉ bằng một vết máu kỳ quái liền cho rằng tôi là hung thủ?!" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!