Chương 8: (Vô Đề)

[ Lớp trưởng [Số 12]: Hừ, không trốn được nữa đâu, chờ chết đi nhãi con.]

Trong não đột nhiên xuất hiện kênh chat riêng tư, Hanada Saharuna ngẩn người, cô vội vàng nhìn bốn phía xung quanh.

[ Hanada Saharuna [Số 1]: Lớp trưởng?! Ông ở gần đây sao?]

Cô nhìn một vòng khắp cả nhà kho cũ cũng chỉ có mấy người bọn họ. Lớp trưởng căn bản không ở chỗ này..... Khoan đã, cô nhớ rõ thẻ thân phận của lớp trưởng hình như là......... Mắt Hanada Saharuna đột nhiên mở to, trong chốc lát hiểu ra.

[ Hanada Saharuna [Số 1]: Cái đệch! Ông chính là con hamster mà Miyagawa Yuki nuôi?!]

Nói tới đây lại không thể không kể một chút, thẻ thân phận hệ thống phát cho bọn họ thật sự vô cùng quái đản! Trong đó còn có cả thân phận phi nhân loại! Người có thành tích tốt nhất lớp họ

- lớp trưởng rút phải thẻ hamster...... Hamster đó! Quá đáng vl luôn! Hamster thì diễn được cái gì? Kể cả có chạy theo hỗ trợ thì cái thân hình bé bằng nửa bàn tay này giúp được cái gì?! Không phải là chỉ để phá hỏng kế hoạch gian lận của họ thôi sao?!

Kỳ quái hơn chính là, lớp phó bọn họ còn rút phải thẻ bóng đen. Đúng rồi đấy, chính là cái thứ toàn thân đen kịt, chỉ có đôi mắt với hàm răng là trắng, ngay cả giới tính cũng không rõ, bóng đen của kẻ bị tình nghi á!! Kỹ năng kèm theo của cổ còn là -- "100% thu hút sự chú ý của thám tử" nữa...... Huhuhu thế này sớm hay muộn cũng bị bắt đó lớp phó!

Tuy Hanada Saharuna đã biết lớp trưởng bị biến thành hamster, nhưng bởi vì rút xong thẻ thân phận bọn họ ngay lập tức bị dịch chuyển đến nơi ở của mình. Cho nên ngoại trừ những người sống gần nhau ra thì bọn họ không thể gặp mặt. Vì vậy Hanada căn bản không thể nghĩ đến thú cưng của người chết lại là lớp trưởng nhà mình!

[ Hanada Saharuna [Số 1]: Từ từ! Tôi nhớ là ngày đầu tiên xuyên qua, ông nói mình đang ở cửa hàng thú cưng mà.]

[ Lớp trưởng [Số 12]: Haizz, ai bảo tôi rút được thành cái đồ đáng yêu như vậy chứ? Chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã được Miyagawa Yuki coi trọng, sống những ngày được phú bà bao dưỡng..... Đỉnh cao nhân sinh chính là vậy đó.]

Trong đầu Hanada Saharuna hiện lên cung điện huy hoàng chói lóa trong phòng ở thú cưng kia.........

[ Hanada Saharuna [Số 1]:...... Trâu bò!]

[ Lớp trưởng [Số 12]: Nói chính sự đi, cái chuyện hung thủ giết chết Miyagwa Yuki chính là cái thằng nhãi Mukai Inowaki này ấy? Tên đó dùng cây gậy kiếm được trong kho đánh Miyagawa Yuki ngất đi, sau đó đem trói tay chân cổ ném vào trong thùng rượu. Rồi hắn dùng vòi nước đổ nước vào bên trong, làm cổ chết đuối....]

Mukai Inowaki bên kia vẫn không biết hành động của mình đã bị một con pet nhìn thấy hết, còn lạnh giọng phản bác Matsuda Jinpei: "Từ đầu tôi đã nói chứng cứ ngoại phạm của mình rồi, thời điểm Yuki

-chan chết tôi vẫn luôn ở cùng ngài Mori, căn bản không có thời gian gây án! Anh cái người này bị gì vậy! Từ lúc bắt đầu anh cứ nói bóng nói gió nhằm vào tôi làm gì!"

Nói rồi anh ta quay sang thanh tra Megure chất vấn: "Này! Cấp trên như ông cứ mặc kệ cấp dưới nói bậy nói bạ như thế sao?! Tôi phải khiếu nại các người!"

"Ôi chao, mọi người bình tĩnh chút, có chuyện gì từ từ....... Oái!" Mori Kogoro còn chưa dứt câu đã bị Edogawa Conan trốn bên cạnh dùng kim gây mê bắn trúng, ông dùng một động tác kì quái xoay một vòng, cuối cùng đụng vào thùng rượu khổng lồ rồi trượt xuống đất.

"Xuất hiện rồi! Kogoro ngủ gật! " Takagi Wataru hưng phấn nắm chặt nắm tay.

"Trong thời gian cô Miyagawa tử vong, anh Mukai đúng là đã ở cùng tôi. Chỉ với 10 phút, muốn đánh ngất cô Miyagawa sau đó trói chặt rồi ném vào thùng rượu là không có khả năng." Edogawa Conan dùng máy đổi giọng nói.

Trên mặt Mukai Inowaki lộ vẻ vui mừng: "Xem đi, tôi đã nói mình không có gây án thời gian......"

"Nhưng mà!" Edogawa Conan đánh gãy lời anh ta: "Nếu như đánh ngất cô Miyagawa, còn trói vào thùng rượu không phải là từ 5 đến 6 giờ thì sao?"

"!!" Mặt Mukai Inowaki dần trắng bệch.

"Trên mặt đất trong kho có vết máu đã được xử lý, kết hợp cùng vết thương trên đầu nạn nhân, hiển nhiên là do lúc cô ấy bị tấn công lưu lại. Lúc sau hung thủ dìm chết cô ấy trong thùng rượu. Thời điểm thi thể bị phát hiện thùng rượu đã bị đóng nắp, bên trong lại đầy rượu, nạn nhân là sống sờ sờ mà chết đuối." Matsuda Jinpei nói: "Vấn đề ở chỗ này là, vì sao hung thủ lại muốn trói tay chân và bịt miệng cô ấy?"

Sato Miwako sờ sờ cằm: "Đương nhiên là phòng trường hợp người chết giãy giụa."

Matsuda Jinpei nhìn cô một cái: "Nhưng lúc đó người chết đã hôn mê, hung thủ căn bản có thể ném luôn cô ấy vào thùng chứa đầy rượu. Thùng đã đóng nắp, nạn nhân chỉ có thể giãy giụa rồi chết trong thống khổ."

Mori Ran hít một hơi khí lạnh, quá tàn nhẫn!

"Đúng rồi nhỉ? Vậy việc hắn làm không phải là thừa thãi sao?" Sato Miwako cũng cảm thấy kỳ quái.

Edogawa Conan tiếp tục suy luận: "Trói chặt tay chân là phòng ngừa người chết giãy giụa, dán miệng là phòng ngừa cô ấy kêu cứu..... Nhưng người đã ở trong nước đâu thể phát ra âm thanh?" Ánh mắt cậu dần trở nên sắc bén, "Chỉ còn một cách giải thích, đó chính là sau khi hung thủ đánh ngất nạn nhân không dìm chết cô ấy luôn, mà giấu cô ấy ở một chỗ, nơi mà dù có người đi qua cũng không ai phát hiện."

"A!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!