"Lần này thanh tra Hanada thật sự vô cùng xuất sắc."
Thanh niên tóc vàng nói làm Hanada Saharuna lập tức nheo mắt lại.
"Có thể tìm ra bom phạm trong thời gian ngắn như vậy, cứu được mọi người mà không gây ra chút thương tổn nào, cũng không phải là một việc dễ dàng." Thanh niên tóc vàng tiếp tục nói.
Hanada Saharuna lùi về phía sau một bước.
"Cho nên tôi cảm thấy cô có thể mà thoải mái tiếp nhận những lời khen này..... Cô làm gì vậy?" Amuro Tooru giật giật lông mày.
Vốn dĩ anh đang khen ngợi Hanada Saharuna vô cùng chân thành, cũng để biểu đạt ý cảm ơn vì đối phương đã cứu bạn tốt của mình. Ai ngờ vừa ngẩng đầu lên đã thấy cô lùi về sau mấy mét, mặt còn mang đầy hoài nghi và cảnh giác nhìn anh.
Hanada Saharuna đánh giá Amuro Tooru từ trên xuống dưới một cái: "Tôi cảm thấy anh không thích hợp lắm."
Người này, tinh thần trọng nghĩa mạnh còn đầy quy củ, đầu óc chỉ có một sợi gân, hoàn toàn không hiểu gì đến biến báo. Lúc trước còn giáo huấn cô hai lần! Bây giờ cô còn nổi điên trước toàn bộ Nhật Bản, đánh cho tên bom phạm kia chết khiếp, gây ra tổn hại nghiêm trọng cho hình tượng cảnh sát.
Cái này so với không đem tên cướp đến Cục Cảnh sát lúc nghỉ phép còn nghiêm trọng hơn nhiều!
Vừa rồi lúc Hanada Saharuna ngồi trên xe nhìn thấy Amuro Tooru, đã chuẩn bị tốt tinh thần lại bị mắng thêm lần nữa. Thế mà hiện giờ hắn lại tự dưng khen cô? Cái này tuyệt đối không bình thường! Nhất định là có bẫy!
Hanada Saharuna càng thêm cảnh giác, cô khẩn trương nhìn chằm chằm Amuro Tooru: "Có phải anh định giăng cho tôi một cái bẫy gì đó, đầu tiên là khích lệ để tôi thả lỏng cảnh giác, sau đó lại hung hăng dạy dỗ tôi phải không? Nói cho anh biết, loại lừa đảo này tôi sẽ không mắc mưu đâu! Tôi thông minh lắm đấy!"
Vậy thì cô dùng cho tốt trí thông minh của mình đi! Hơn nữa vì cái gì lại cảnh giác mỗi mình anh? Vừa rồi không phải Conan với ông Mori cũng khen cô sao?!
Amuro Tooru vừa tức vừa buồn cười: "Tôi không có!"
Nhìn vẻ mặt vẫn cảnh giác như cũ của Hanada Saharuna, anh bất đắc dĩ thay đổi cách nói: "Tôi chỉ là việc nào ra việc đó. Lúc trước tôi đã đọc qua tin tức và xem phát sóng trực tiếp, hiểu được tình huống của vụ việc nghiêm trọng ra sao, hơn nữa Conan cũng đã giải thích cho tôi rõ ràng.
Khi ấy manh mối cảnh sát nhận được rất ít, hơn nữa thời gian cũng vô cùng gấp gáp. Có thể dưới tình huống đó xác định chính xác hung thủ và bắt được hắn là cực kỳ khó nhằn."
"..... Tôi trực tiếp bẻ gãy cổ tay hắn." Nghe thấy Amuro Tooru nói, Hanada Saharuna chần chừ.
Amuro Tooru gật gật đầu: "Là để ngăn cản đối phương trong lúc giãy dụa ấn xuống kíp nổ phải không? Cô làm rất đúng."
Lông mày Hanada Saharuna giật một chút: "........ Tôi nắm đầu hắn đập xuống đất."
Amuro Tooru lộ ra ánh mắt nhìn hậu bối: "Bởi vì cô quá mức lo lắng cho đồng đội? Tôi có thể hiểu được tâm tình của cô...... Nhưng mà cô xuống tay đúng là có hơi nặng, sẽ mang lại ảnh hưởng không tốt cho chính mình và cảnh sát.
Cô phải học cách khống chế cảm xúc của mình, sau này có lẽ cô sẽ gặp được nhiều loại tội phạm làm cho cô phẫn nộ hơn, nhưng không thể để cảm xúc ảnh hưởng đến lý trí." Nói tới đây anh dừng lại bổ sung: "Nhưng là người mới, cô làm được như vậy đã rất tốt rồi."
"......" Hanada Saharuna ngậm miệng lại.
A a a! Tên này quả nhiên là không thích hợp! Có phải đầu óc hắn chập mạch rồi không?! Hay là trúng tà rồi?! Không những không trách móc mà còn khen cô liên tục! Sau khi tỉnh táo lại nhất định hắn sẽ hối hận!
Má ơi! Đây có lẽ là lần duy nhất trong đời này cô được người đàn ông này khích lệ! Kích động quá đi phải làm sao bây giờ?!
Từ từ, nếu đã nói như vậy.......
Hanada Saharuna che trán lại trầm mặc vài giây, sau đó cô đột nhiên ngẩng đầu nở nụ cười xán lạn: "Cảm ơn anh! Tôi rất vui!"
Cô vừa nói vừa ôm balo có chút ngượng ngùng: "Cái đó, anh có thể lặp lại lần nữa không? Chính là cái câu đầu tiên, tôi thật sự xuất sắc gì ấy...... Vừa, vừa rồi tôi có chút hoảng sợ nên không nghiêm túc nghe."
Amuro Tooru ngẩn người, cười phối hợp: "Lần này thanh tra Hanada thật sự vô cùng xuất sắc."
Hanada Saharuna cứu được Matsuda Jinpei từ trên tay bom phạm, cũng đồng thời báo thù cho Hagiwara Kenji, theo lý mà nói anh nên trịnh trọng cảm ơn cô mới đúng. Đáng tiếc hiện tại còn chưa thể lộ thân phận, không còn cách nào quang minh chính đại để tạ ơn cô. Đối với yêu cầu nhỏ như chỉ cần khen lại một câu như này, tất nhiên anh sẽ thoải mái thỏa mãn đối phương.
Hanada Saharuna lập tức cúi mặt xuống, tất cả mọi người đều nhìn thấy trên cổ cô đã đỏ hồng: "Cảm ơn!"
Edogawa Conan chớp chớp mắt, thanh tra Hanada dễ dỗ dành thật đấy, có chút đáng yêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!