Sauza giơ điện thoại đến trước mặt Amuro Tooru, trên màn hình hiện lên một dòng tít
-- Cựu cảnh sát tổ gỡ bom cơ động bị nhốt, nghi ngờ là do kẻ đánh bom trả thù?
Trên bài là ảnh cận cảnh của cáp treo số 72, bên cạnh còn có thêm ảnh chụp của cảnh sát bị nhốt, đúng là Matsuda Jinpei.
Amuro Tooru nhìn tin tức vài giây, sau đó anh cười nói: "Không ngờ Sauza cậu lại có hứng thú với loại tin này, tôi cho rằng cậu sẽ thích những thứ thú vị hơn chứ."
Ngữ khí cùng tươi cười của anh không có một chút biến động, phảng phất như người trên tin tức chỉ là một người qua đường.
Sauza nhìn anh, đôi mắt của anh thập phần bình tĩnh. Nếu cậu không biết anh và Matsuda Jinpei là bạn tốt trước thì thiếu chút nữa đã bị anh lừa rồi.
Khả năng khống chế cảm xúc bậc này, đúng là lợi hại thật........ Không hổ là người có thể nằm vùng trong Tổ chức Áo đen 7 năm mà không bị phát hiện. Sauza nhịn không được cảm thán, đổi lại là cậu nếu nhìn thấy bạn mình gặp nguy hiểm như vậy, chắc cũng không thong dong được như Amuro Tooru đâu.
Nghĩ như vậy, cậu chán chết lấy lại di động, một lần nữa quay về phát sóng trực tiếp của đài truyền hình Nichiuri, miệng nói: "Tôi đúng là thích chuyện thú vị, nhưng xem một đám cảnh sát Nhật Bản bị một kẻ hèn chơi bom xoay như chong chóng, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn người nhà của mình bị nổ chết....... Chẳng lẽ còn chưa đủ thú vị sao?"
Cậu ngoái đầu lại nhìn Amuro Tooru: "Dù sao thì cảnh sát cũng là loại người mà chúng ta ghét nhất. Mười người thì đến chín người có bệnh đa nghi, thấy không thích hợp chút là lại đến dò hỏi không dứt.
Đã vậy còn thích bày ra bộ dáng vô cùng trọng nghĩa, khoa tay múa chân xen vào việc của người khác...... A, tôi ghét nhất chính là cái kiểu lắm miệng to mồm như này. Cứ lúc nào có mặt bọn họ là chẳng thể yên ổn làm việc, anh nói có đúng không Bourbon?"
Đôi mắt của Sauza sâu không thấy đáy, Amuro Tooru biết cậu đang thử.
"Đúng vậy." Amuro Tooru gật đầu cười tủm tỉm: "Làm tình báo viên, thỉnh thoảng tôi cũng thấy rất phiền phức."
Hửm ~ Sauza nhướng mày, cậu nhìn gương mặt sao cũng được của Amuro Tooru, đột nhiên cười: "Nếu anh cũng chán ghét cảnh sát như vậy thì tốt quá. Anh xem, bây giờ đến khi bom nổ chỉ còn 10 phút mà thôi, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống, cùng nhau thưởng thức một màn cảnh sát nổ tung trên trời này đi?"
Ngón tay sau lưng của Amuro Tooru đột nhiên siết chặt lại, móng tay gắt gao đâm vào da thịt. Anh không nói gì, chỉ duy trì tươi cười trên mặt gật đầu.
Ánh mắt Sauza sáng lên, cậu cười cong mắt, dùng ngữ khí hưng phấn nói: "Tốt quá rồi! A! Đến nhà hàng bên kia thì thế nào? Đúng lúc tôi cũng đang đói bụng, có thể vừa ăn mì xào vừa xem phát sóng trực tiếp.
Nghe nói người Nhật Bản khi đi biển đều ăn mì xào đó! Tuy rằng tôi cảm thấy thời tiết như này còn ăn đồ nóng cứ quái quái thế nào ấy, nhưng không sao, nhập gia tùy tùng, thử một lần cũng được ~"
Nói rồi dẫn đầu đi trước, từ bước chân của cậu có thể nhìn ra tâm tình vô cùng vui sướng.
Amuro Tooru bị bỏ lại phía sau nhìn người đi đằng trước, khuôn mặt trong nháy mắt trở nên thập phần khủng bố. Đôi mắt tím xám của anh nhìn chằm chằm Sauza, để lộ ra sát ý mãnh liệt.
Trong phút chốc, sự chán ghét của Amuro Tooru đối với Sauza đã lên tới đỉnh điểm.
Nếu như lúc trước anh vẫn xem Sauza với một thái độ [Thành viên nguy hiểm đầu óc có bệnh của tổ chức], nhưng cho đến khi cậu phát biểu xong ý nghĩ của mình, hơn nữa còn mời anh cùng nhau "thưởng thức" cảnh bạn tốt tử vong, Amuro Tooru đã liệt Sauza vào danh sách những đối tượng quan trọng cần phải diệt trừ.
Thậm chí giờ khắc này, Amuro Tooru đã có ý định lợi dụng nhiệm vụ của tổ chức đưa Sauza quy thiên trước!
Sauza đang nhảy nhót phía trước mặt Amuro Tooru trong nháy mắt cũng thu lại nụ cười.
Cậu chớp chớp mắt, tròng mắt chuyển về phía sau. Trong tầm nhìn khóe mắt, Amuro Tooru đang mặt không cảm xúc mà nhìn cậu.
Sauza nhướng mày.
Bởi vì đang trong thời gian làm việc, nhà hàng không có nhiều người, bọn họ vừa đến là đã có chỗ ngồi.
Sauza chọn một chỗ ở đầu gió ngồi xuống, giơ tay lên gọi phục vụ để gọi món.
Cô gái phục vụ mặt đầy tươi cười đi tới. Cô buộc tóc đuôi ngựa cao cao, bên ngoài áo tắm khoác một chiếc tạp dề, phối hợp với màu da lúa mạch, tôn lên một vẻ đẹp khỏe khoắn, nhìn qua đã cho người ta cảm giác tràn ngập hơi thở của bờ biển ngày hè.
Sauza huýt sáo một cái khích lệ nói: "Chị gái đẹp quá đi, đúng là bông hoa tươi mát của mùa hè."
Ánh mắt cậu chân thành tha thiết, toát ra sự thưởng thức cái đẹp thuần túy.
Cô gái phục vụ nhìn hai vị khách trước mặt, tuy rằng thanh niên tóc đen không bằng người da ngăm tóc vàng kia, nhưng làn da trắng nõn mặt mày thanh tú, cũng có thể coi là một soái ca hiếm có. Được soái ca như vậy chân thành khen ngợi, không có người con gái nào là không vui vẻ cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!