Chương 34: (Vô Đề)

[ Lớp trưởng [12]: Hanada, bà có thể nhận nuôi tôi không? ]

Nhìn tin nhắn trên kênh trò chuyện, Hanada Saharuna cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Phải biết rằng trong vụ án ở xưởng rượu, bởi vì lớp trưởng đã lưu lại chứng cứ quyết định trên giày của Mukai Inowaki, mới có thể khiến tên hung thủ vì tài sản mà giết chết vợ mình đồng thời gián tiếp hại chết con gái của quản gia Jimbo như hắn phải chịu trừng phạt của pháp luật. Sau khi tổ pháp y thu thập vết máu từ trên móng vuốt của hamster xong, liền đem cậu trả lại cho quản gia Jimbo.

Quản gia Jimbo tỏ vẻ lớp trưởng là sủng vật yêu thích nhất của tiểu thư quá cố, cũng là ân nhân giúp tiểu thư và con gái mình bắt được hung thủ, cho nên ông sẽ chăm sóc tốt cho lớp trưởng bằng bất cứ giá nào, để cho cậu thoải mái dễ chịu sống hết một đời. (Tuổi thọ trung bình của hamster là 2-3 năm)

Nhớ tới phòng ở thú cưng rực rỡ huy hoàng kia, Hanada Saharuna càng thêm nghi hoặc: "Lớp trưởng, giờ còn chưa đến một tháng đâu, sao ông đã chạy rồi? Hoàn cảnh bên đó khiến ông không hài lòng sao? Không phải chứ? Trước kia rõ ràng ông khen đó là đỉnh cao chuột sinh của ông mà!"

[ Lớp trưởng [12]: Nói thật, hoàn cảnh thì tôi rất hài lòng, nhưng còn người chăn nuôi thì không. Sau khi phú bà tỷ tỷ mất, quản gia Jimbo đảm nhận việc chăm sóc cho tôi.

Nhưng bà biết rồi đấy, con gái lẫn tiểu thư ông ấy chiếu cố từ nhỏ đều chết hết, ông ấy bị đả kích rất lớn. Trước khi bị giết, phú bà tỷ tỷ đã nhận ra được sát ý của Mukai Inowako, cho nên mới tìm luật sư riêng để sửa lại di chúc.

Nếu cô ấy tử vong ngoài ý muốn, tất cả di sản của cô ấy sẽ toàn quyền giao cho quản gia Jimbo, còn sau khi Jimbo quản gia mất sẽ được quyên góp cho các tổ chức nhân đạo.

Quản gia Jimbo đọc được di chúc càng thêm khổ sở, cảm thấy chính mình không nên nghi ngờ phú bà tỷ tỷ, vẫn luôn ngồi một mình thẫn thờ. Sau khi tên cặn bã Mukai Inowaki kia bị bắt, toàn bộ xưởng rượu chỉ còn lại ông ấy cùng những công nhân và vài người giúp việc.

Có lẽ là do ông ấy vô cùng cô đơn, cho nên đều dành hết tình cảm cho tôi........ Bà xem, có phải tôi lớn lên siêu đáng yêu đúng không? Lúc trước phú bà tỷ tỷ thích nhất là đặt tôi trong lòng bàn tay xoa xoa, moah moah tôi vài cái gì đó.

Bây giờ đổi thành quản gia Jimbo ngày nào cũng moah tôi, còn đem tôi đặt vào lòng bàn tay vuốt ve..... Tuy rằng tôi rất đồng tình với ổng, nhưng tôi thật sự không chịu nổi mỗi ngày bị một ông lão dính lấy đâu!]

"Sau đó ông trực tiếp bỏ nhà đi bụi?" Hanada Saharuna nghe xong sự tích bi thảm của lớp trưởng, nhìn cậu kích động vẫy vẫy cái đuôi ngắn tũn, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

[ Lớp trưởng [12]: Không, ngoài cái này ra quản gia Jimbo đối xử với tôi không tệ. Tôi cũng không nhẫn tâm bỏ lại một người cao tuổi tâm lý yếu ớt mà đi. Đêm hôm qua ông ấy không cẩn thận bị ngã, lúc đó người ở xưởng rượu đều về hết rồi, không có ai phát hiện ra. Ông ấy ngã quá mạnh không thể tự mình ngồi dậy được, bà biết mà, người già không thể để bị ngã đâu.

Tôi lại không thể thấy chết mà không cứu, chỉ có thể mở khóa lồng sắt ngay trước mặt ổng. Sau đó bò lên ngăn tủ kéo điện thoại xuống để ông ấy tự mình gọi điện thoại cầu cứu. Lúc sau thì xe cấp cứu tới đưa ông ấy đến bệnh viện. Sau một hồi suy nghĩ, tôi cảm thấy mình xem như đã bại lộ, nếu như bị bắt đi để nghiên cứu thì không xong, đành phải chuồn trước.

Lần trước bà để lại cho tôi địa chỉ, tôi liền theo đó tìm tới được đây.]

Hanada Saharuna hiểu rõ gật gật đầu: "Bị bại lộ thì đúng là không còn cách nào khác. May mà hamster cũng không phải là hiếm thấy, ngay cả khi đối phương có muốn cũng rất khó tìm được ông. Hơn nữa có lẽ một thời gian nữa sẽ quên đi mất, ông không cần lo lắng quá đâu lớp trưởng...... Nhưng mà tôi có một vấn đề, ông bé tí như vậy, sao có thể đi từ xưởng rượu đến tận nhà tôi?"

Cái xưởng rượu kia ở ngoại ô, cách nhà Hanada Saharuna tận mấy tiếng đi đường. Lớp trưởng chỉ nhỏ bằng một cái bàn tay, dựa vào cậu thì một ngày có lẽ chỉ đi được một phần mười lộ trình.

[ Lớp trưởng [12]: Bởi vì tôi có phương tiện giao thông. ]

"Phương tiện giao thông? Tàu cao tốc sao?" Hanada Saharuna buồn cười sờ soạng cái đầu nhỏ xù lông của cậu: "Lớp trưởng à, nếu ông muốn thì gọi điện cho tôi là được, tôi đến đón ông. Một con hamster như ông đi tàu, nếu bị người ta dẫm phải thì làm sao bây giờ?"

[ Lớp trưởng [12]: Hanada, tôi không ngồi tàu cao tốc.]

Lời nói lớp trưởng vừa mới phát ra, Hanada Saharuna liền cảm thấy phía sau vang lên tiếng vỗ cánh. Cô quay đầu, đập vào mắt là một con chim khổng lồ với bộ lông màu nâu sẫm mang theo ánh kim loại nhàn nhạt đang bay trên không trung, nó lượn một vòng rồi đậu xuống lan can trên hành lang. Ánh mắt sắc bén, móng vuốt bén nhọn, dáng người đĩnh bạt, toát ra khí thế của bậc vương giả trên không.

Hanada Saharuna trực tiếp hét lên: "Má ơi! Đại bàng đen?!"

Lúc này hamster nhỏ màu cam chạy qua, cậu kêu một tiếng, đại bàng đen trên lan can liền đáp lại mở cánh ra. Gió lưu động khi vỗ cánh thổi lên lông tơ của lớp trưởng, hamster nhỏ ưỡn ngực, ánh trăng sáng ngời tản trên người người đại bàng và lớp trưởng, tựa như ánh đèn khi nhân vật chính bước lên sân khấu.

[ Lớp trưởng [12]: Hanada, thẻ kĩ năng của tôi chính là "Vua của muôn loài"! Tất cả các con vật sẽ đều nghe theo lời của tôi!]

Cùng vang lên là những lời này của lớp trưởng, trông vô cùng có khí thế.

Rõ ràng là một cảnh tượng rất ngầu lòi, nhưng cứ nghĩ đến chuột hamster và đại bàng đen là quan hệ chuỗi thức ăn, là cô lại cảm thấy lúc đại bàng chở lớp trưởng bay cứ như là đi chơi còn mang theo lương thực dự trữ vậy......

Nhưng mà lúc này cũng không thể làm cậu mất hứng được, Hanada Saharuna chớp chớp mắt tán thưởng: "Lớp trưởng trâu bò! Lớp trưởng siêu soái! Lớp trưởng là hamster số 1 thế giới!"

Quả rắm cầu vồng 800m tràn ngập khí thế của lớp diễn xuất vang lên.

Lớp trưởng có vẻ rất cao hứng, dúm lông cam nhảy nhảy trên mặt đất, dưới cái bóng to lớn của đại bàng trông y hệt như một quả bóng bàn. Nhìn đại bàng đen mở cánh ra, Hanada Saharuna thật sự lo lắng nó sẽ không cẩn thận mà quạt bay lớp trưởng đi mất......

"Lớp trưởng, tôi đã biết sao ông đến được đây rồi, tôi cảm thấy có thể cho "tiểu đệ" của ông trở về được rồi đó. Nó thật sự quá nổi bật, loài chim hoang dã như vậy xuất hiện ở nội thành Tokyo rất nhanh sẽ bị chú ý." Hanada Saharuna nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!