Bị mắng, bị mắng một trận tơi bời.
Dù cho trước đó Amuro Tooru đã giải thích kẻ tấn công Kato Ichiro không phải hạng tầm thường, vì để dụ Mori Kogoro đi và phân tán lực lượng cảnh sát còn tàn nhẫn dàn dựng một tai nạn liên hoàn trên cầu vượt nhằm xúi giục bác sĩ giết người. Đối mặt với một tổ chức máu lạnh như vậy mà bệnh viện không có thêm thương vong nào đã là may mắn lắm rồi.
Rồi sau đó đến lượt Matsuda Jinpei nói mình bị bom dụ đi nên đã để Hanada Saharuna ở lại một mình, mà cô kinh nghiệm còn non, có sai sót cũng là điều dễ hiểu.
Shiratori Ninzaburo cũng cúi đầu nhận lỗi: "Là tôi đã phân công Matsuda và Hanada ở lại, còn mình thì đi phá án với ngài Mori. Lẽ ra lúc đó tôi nên lường trước được khả năng có bẫy mới phải, chuyện này tôi xin chịu phần lớn trách nhiệm."
Cuối cùng ngay cả Edogawa Conan cũng cố gắng nói đỡ: "Nhưng camera quay được có tận hai bác sĩ Ayumu! Thanh tra Hanada đã vạch mặt kẻ giả mạo rồi đuổi theo ngay mà, nếu không phải vì lo cho an toàn của người dân thì chị ấy đã không để kẻ đó chạy thoát rồi ạ!"
.... Thế là tất cả mọi người cùng nhau đứng xếp hàng ăn chửi một lượt.
Cuối cùng vẫn phải nhờ đến Matsumoto Kiyonaga lên tiếng khuyên giải thì Megure Juzo mới chịu thôi.
"Được rồi Megure. Bọn tội phạm gây ra tai nạn liên hoàn, xúi giục bác sĩ giết người, còn cho nổ bom trong bệnh viện, bắt cóc người nhà của bác sĩ điều trị để uy hiếp, cải trang thành một bác sĩ y hệt để đánh lừa cảnh sát. Một chuỗi bẫy như vậy cho dù là người có kinh nghiệm nhiều năm như tôi cũng không dám chắc có thể xử lý tốt hơn." Matsumoto Kiyonaga nói.
Megure Juzo nhíu mày, đương nhiên là ông hiểu chuyện này, nhưng người dân thì sẽ không. Nếu chuyện Kato Ichiro bị sát hại ngay khi đang được cảnh sát bảo vệ lộ ra thì bọn họ chắc chắn sẽ phải hứng chịu làn sóng chỉ trích dữ dội. Đặc biệt là Hanada Saharuna và Matsuda Jinpei, vốn dĩ cả hai đã rất nổi tiếng rồi, mà khi kỳ vọng của người dân càng cao thì sẽ càng khó chấp nhận thất bại.
Megure Juzo tức giận như vậy cũng là vì lo cho hai cấp dưới của mình.
Matsumoto Kiyonaga hiểu nỗi lòng của ông, vỗ vai an ủi: "Đừng lo, bên phía Cục An ninh nghi ngờ đây là tổ chức tội phạm quốc tế mà bọn họ đang truy lùng nên đã tiếp nhận vụ này rồi. Bọn họ cũng đã chuẩn bị sẵn lời với cánh truyền thông, lát nữa sẽ mở họp báo.... Tóm lại thì chuyện này các cậu không cần nhúng tay vào nữa."
"Nhưng chúng tôi vừa mới lần ra được chút manh mối ở Cục Quản lý Dược phẩm...." Megure Juzo không nhịn được nói.
Matsumoto Kiyonaga ngắt lời ông, nghiêm túc nói: "Megure, tôi đã nói là chuyện này giao cho Cục An ninh rồi. Đội 1 còn rất nhiều vụ án cần điều tra, cậu nên tập trung vào những chuyện đó đi.... À phải rồi, cậu qua đây với tôi một lát."
Megure Juzo đi theo Matsumoto Kiyonaga đến bên cửa sổ, có chút thắc mắc hỏi: "Sếp, còn có chuyện gì sao ạ?" Sao mà phải bí bí ẩn ẩn như vậy.
Matsumoto Kiyonaga liếc mắt về phía Hanada Saharuna đang cúi đầu dựa tường và Matsuda Jinpei ngẩng mặt chẳng biết đang nghĩ gì, thấp giọng nói: "Vụ của Kato Ichiro lần này không đơn giản. Cục An ninh rõ ràng biết chuyện nhưng lại không tiết lộ trước nên mới khiến chúng ta đánh giá sai thực lực kẻ địch mà không kịp chuẩn bị đầy đủ.
Chuyện Matsuda và Hanada không một chút phòng bị nào bị dụ rời khỏi vị trí chắc chắn đã đả kích rất lớn đến lòng tự tôn của họ. Cả hai đều là nhân tài mà Sở Cảnh sát chúng ta đang bồi dưỡng, sau này e là cậu phải liệu liệu làm công tác tư tưởng cho bọn họ rồi.
Đặc biệt là Hanada, cô nhóc đó tuổi còn nhỏ, vừa vào ngành đã lập thành tích liên tục, được cả Sở Cảnh sát lẫn cánh truyền thông tung hô. Tôi lo thất bại đầu đời này sẽ trở thành chướng ngại tâm lý với cô nhóc."
Sở Cảnh sát trước đây cũng không phải chưa từng có trường hợp nào như vậy. Những tài năng trẻ đang lên như diều gặp gió lại chỉ vì một lần vấp ngã mà suy sụp không gượng dậy nổi. Matsumoto Kiyonaga rất coi trọng Hanada Saharuna, ông không muốn cô cũng đi vào vết xe đổ đó.
Mặt Megure Juzo nghiêm lại: "Tôi sẽ để mắt đến con bé! Nhưng sếp yên tâm, Hanada mạnh mẽ hơn bề ngoài nhiều, tôi tin con bé sẽ không vì một chút trở ngại nhỏ nhặt này mà gục ngã đâu."
Matsumoto Kiyonaga gật đầu: "Vậy thì tốt.... Nhưng nếu được thì vẫn nên để cả hai tập trung vào vụ án mới thì hơn. Biết đâu có vụ án lớn nào rồi thì họ sẽ chẳng còn thời gian mà suy nghĩ vẩn vơ nữa?"
Giải quyết thành công một vụ lớn cũng có thể giúp hai người lấy lại sự tự tin.
"Mấy vụ án lớn kiểu đó thà đừng có còn hơn, đống vụ án hiện giờ cũng đã đủ để họ bận tối mắt tối mũi rồi." Megure Juzo trưng đôi mắt cá chết.
Matsumoto Kiyonaga bật cười ha hả, nói rằng Đội 1 của họ vốn là đội trọng án mà. Nếu có xảy ra thật thì cũng không né được đâu........
Vì Kato Ichiro đã chết nên Mori Kogoro và Edogawa Conan cũng không còn lý do gì ở lại nữa, sau khi thu dọn xong xuôi thì chuẩn bị về nhà. Còn Hanada Saharuna và Matsuda Jinpei thì phải rời đi cùng với đội của Megure Juzo.
Có điều lúc rời đi, Matsuda Jinpei đã cố tình đi chậm lại một nhịp để lách đến chỗ Amuro Tooru.
Amuro Tooru nhìn người bạn thân cố tình tụt lại, biết ngay đối phương có chuyện muốn nói với mình, thế là hạ giọng hỏi: "Gì thế?"
Matsuda Jinpei giơ ngón tay lên ra dấu số hai: "Lần này vì chuyện của các cậu mà tôi với Hanada lại phải viết một đống báo cáo rồi. Hanada vừa nói với tôi sẽ giữ bí mật, nhưng phần báo cáo thì vứt cho tôi xử hết. Tôi nói trước nhé, cậu phải gánh một nửa đấy.... Dù sao thì cậu cũng giỏi mấy trò viết lách này mà."
Matsuda Jinpei ghét nhất là viết báo cáo, lần này anh đã giúp Amuro Tooru rồi, không có lý nào mà lại phải một mình gánh hết đống đó được.
".... Biết rồi." Amuro Tooru.
Cứ như vậy, vụ tấn công ứng cử viên Cục Quản lý Dược phẩm Kato Ichiro đã hạ màn chỉ trong ba ngày ngắn ngủi với một cái kết trông có vẻ không thể thảm hại hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!