Trước đề nghị của vị bác lớn tuổi, Shiratori Ninzaburo suy nghĩ một hồi rồi vẫn quyết định đợi bộ phận giám định đến.
"Trước khi xác định được nạn nhân là tự sát hay bị sát hại, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều là nghi phạm. Để đề phòng bất trắc, tôi không thể để mọi người chạm vào thi thể được." Shiratori Ninzaburo nói.
Trong lúc chờ bộ phận giám định đến, Mori Kogoro, Edogawa Conan và Amuro Tooru đã ghé sát vào ngăn tủ đông để xem xét thi thể.
Ngăn tủ số 44 đó đã được kéo ra một nửa, nằm bên trong là một thanh niên tóc đen ngắn, gương mặt vặn vẹo dữ tợn, chính là nạn nhân Noi Yuki.
Anh ta mặc áo sơ mi xanh và quần xám, trên quần áo và tóc phủ đầy những tinh thể băng nhỏ li ti. Gương mặt vốn có ngũ quan cân đối lúc này lại méo mó trợn trừng, rõ ràng trước khi chết đã phải chịu đựng sự đau đớn tột cùng.
Amuro Tooru kéo tủ ra thêm một đoạn để nhìn rõ toàn bộ thi thể của Noi Yuki, thấy các ngón tay của nạn nhân co quắp lại như móng vuốt.
Mori Kogoro đứng bên cạnh cúi người nhìn vào trong tủ, có chút thắc mắc vuốt ria mép: "Trên thành tủ không có vết máu à? Vậy thì cách chết của cậu ta với Akimoto Daisuke vẫn có chút khác biệt rồi!"
"Ngài Mori, ý ông nói nạn nhân trước là thế nào?" Shiratori Ninzaburo nhận ra ngay: "Tôi đã định hỏi từ lúc nãy rồi, lẽ nào trước đây cũng đã từng xảy ra án mạng sao?"
"Ồ! Cậu hỏi chuyện đó hả?!" Mori Kogoro vội vàng kể lại cho Shiratori Ninzaburo nghe chuyện mình biết được từ Ayumu Shijin: ".... Nhưng nạn nhân trước hình như là tự mình trèo vào, cảnh sát đã kết luận là tai nạn rồi."
Shiratori Ninzaburo nhíu mày. Chưa đầy nửa tháng đã xảy ra một vụ tương tự, trong chuyện này chắc chắn có điều mờ ám!
Đúng lúc này, đồng nghiệp bên bộ phận giám định đã đến.
"Theo báo cáo của bộ phận giám định, thời gian tử vong của nạn nhân là từ 11 giờ đêm qua đến 1 giờ sáng nay, nguyên nhân tử vong là ngạt thở. Trước khi chết, nạn nhân đã từng bị tiêm thuốc gây mê và thuốc giãn cơ, nói cách khác, đây là một vụ mưu sát!" Shiratori Ninzaburo nhìn những người trước mặt nói.
"!!" Tất cả những người có mặt đều biến sắc.
"Ngoài ra, camera cho thấy nạn nhân đã tan làm lúc 8 rưỡi tối nhưng không hề rời khỏi bệnh viện. Thuốc tiêm vào người nạn nhân lại là thuốc bị kiểm soát, chỉ có nhân viên y tế trong viện mới lấy được. Từ những điểm này, về cơ bản có thể khẳng định hung thủ chính là người của bệnh viện!" Ánh mắt Shiratori Ninzaburo trở nên sắc bén: "Vì nạn nhân được tìm thấy trong tủ đông của nhà xác nên chúng tôi đã trích xuất camera giám sát ở đó từ sau 8 rưỡi, phát hiện có tổng cộng bốn người đã đến nhà xác trong khoảng thời gian này. Lần lượt là cô Yamagami Toshimi vào nhà xác lúc 10 giờ 05 phút tối."
Yamagami Toshimi tóc đuôi ngựa màu đen cắn chặt môi.
"Cô Oe Miko vào nhà xác lúc 10 giờ 33 phút tối."
Cô gái nhỏ người tóc ngắn bất an siết chặt hai tay.
"Cậu Takami Saburo vào nhà xác lúc 11 giờ 14 phút tối."
Gã đàn ông hơi mập sắc mặt hơi thay đổi.
"Và cậu Egawa Ryo, người trực ở nhà xác tối qua."
Thanh niên cao lớn thở dài một hơi.
"Bốn người trên xin hãy ở lại, các nhân viên y tế khác có thể rời đi!" Shiratori Ninzaburo gập cuốn sổ tay lại: "Xin lỗi đã làm phiền công việc của mọi người."
Được Shiratori Ninzaburo cho phép, những người khác thở phào nhẹ nhõm một hơi, họ liếc nhìn thoáng qua những đồng nghiệp bị giữ lại rồi lần lượt rời đi.
Ngay khi mọi người vừa mới đi hết, gã đàn ông hơi mập đã sốt ruột mở miệng: "Tôi chỉ đưa thi thể của ca phẫu thuật thất bại đến nhà xác như mọi khi thôi, tôi chẳng liên quan gì đến cái chết của Noi hết! Tại sao lại giữ bọn tôi lại?"
"'Phải đó, tôi cũng không hiểu. Chúng tôi chỉ đến nhà xác thôi, chẳng phải lúc nãy anh nói là sau khi tan làm Yuki đã mất tích rồi sao? Chắc chắn là hung thủ đã bắt cậu ấy đi, sao lại liên quan đến chúng tôi chứ?" Yamagami Toshimi cũng lên tiếng.
"Hả? Rõ rành rành thế mà không hiểu à?" Mori Kogoro chống nạnh nói: "Bởi vì lúc các người vào nhà xác đều đẩy theo xe đẩy! Cái xe đó đắp vải trắng lên, ai mà biết được bên dưới là xác bệnh nhân thật hay là Noi Yuki?! Cậu ta bị tiêm thuốc mê với thuốc giãn cơ rồi, chỉ có thể bất động như một cái xác thôi!"
"Nh
-nhưng chúng tôi đưa thi thể đến đây đều phải làm thủ tục đăng ký mà." Oe Miko tóc ngắn rụt rè phản bác: "Nếu chúng tôi đánh tráo với thi thể khác, cho dù Egawa đang trực không phát hiện ra ngay thì cảnh sát chỉ cần đối chiếu là sẽ biết ai trong chúng tôi không đưa thi thể của bệnh nhân tới mà phải không?"
Mori Kogoro sững người. Phải ha! Ai không mang đúng thi thể bệnh nhân đến thì kẻ đó chính là hung thủ đã đưa Noi Yuki vào!
Vừa nghĩ thông suốt điểm này, Mori Kogoro ngượng ngùng toát mồ hôi, nhất thời không biết chữa cháy thế nào, chỉ đành ấp úng: "T–thì cũng có thể hung thủ đã dùng cách nào đó để qua mặt...."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!