Lực chú ý của Enomoto Azusa đã dồn hết lên người Hanada Saharuna.
Cũng may là lúc này quán cà phê đang vắng khách, không thì cô sẽ vì phân tâm mà phạm phải sai lầm gì đó mất.
"Anh Amuro, anh nói xem có phải vị khách kia còn đang chờ một..... người khác không?" Enomoto
Amuro Tooru đã lau dọn phòng bếp xong đứng ở phía sau quầy bar, anh nhìn Hanada Saharuna đang ngồi trên ghế dài uống nước chanh, đúng lúc đối phương lấy di động ra xem. Amuro Tooru thấy cô chỉ mở khóa điện thoại lên, cũng không làm gì nữa, rất nhanh liền đoán ra mục đích của cô:" Chắc vậy, vị khách kia vừa mở điện thoại lên xem giờ."
Enomoto Azusa che mắt lại: "Thật luôn..... Vậy không phải là một chân đạp bốn thuyền sao? Những người trước đã thứ hai, thứ ba, thứ tư rồi, giờ thì đến người thứ năm, còn dư ba ngày cuối tuần là để nghỉ ngơi hả? Nói mới thấy cô ấy rất biết kết hợp làm việc với thư giãn đấy chứ?"
Amuro Tooru thấy Enomoto Azusa oán thán thì không nhịn được cười khổ, nhưng dù sao thì anh cũng có thể hiểu được tâm tình hiện giờ của cô, rốt cuộc thì vị khách kia thật sự đúng là rất lăng nhăng.
Ngay lúc này, chuông gió cửa quán cà phê vang lên.
Đến rồi! Enomoto Azusa lập tức tỉnh táo lại, cô "xoạch" một tiếng quay đầu nhìn về phía cửa: "Xin chào quý khách!"
Giọng của cô rất lớn, thậm chí còn có một phần bị vỡ, biểu hiện rõ ràng nội tâm kích động của cô. Người ngoài cửa hiển nhiên bị sự nhiệt tình tiếp đón này làm cho hoảng sợ, đơ ra một lát rồi mới hướng về phía hai người gật gật đầu.
Đối phương là một người đàn ông trưởng thành ngoài 30 tuổi, mặc âu phục đeo giày da, tóc vuốt gọn chỉnh tề, mang gọng kính màu vàng, cả người tản ra một loại khí chất ưu tú.
[ Hanada Saharuna [Số 1]: Cũng ra dáng lưu manh giả danh tri thức đấy~
Luật sư lòng dạ hiểm độc [Số 35]: Hanada, học cách khen đi rồi hẵng phát biểu nhé?
Hanada Saharuna [Số 1 ]: Ông tự nhìn ID của mình, sau đó soi vào lương tâm mà xem, chẳng lẽ ông không xứng với cái từ này sao?
Luật sư lòng dạ hiểm độc [Số 35]:...... Bà nói quá có lý, tôi không còn gì để phản bác.]
"Xin lỗi, để em đợi lâu rồi......" Người đàn ông còn chưa dứt lời, đã bị cô gái đối diện hắt cho một cốc nước vào mặt.
Giọt nước trong suốt men theo cằm chảy xuống đất, cậu còn nếm được một chút vị chanh tươi mát..... Ồ, thì ra là nước chanh.
"?!" Enomoto Azusa bị việc bất ngờ xảy ra làm cho hoảng sợ, trố mắt ra nhìn Hanada Saharuna.
Đây, đây là làm sao vậy?
[Luật sư lòng dạ hiểm độc [Số 35]: Hanada, bà hất cũng quá nhanh rồi đấy, tốt xấu gì cũng phải thông báo một tiếng chứ hả?
Hanada Saharuna [Số 1]: Lớp trưởng nói, muốn có được sự chân thực trong diễn xuất thì phải hành động bất ngờ.... Nói thật, làm như này vui vl, cảm ơn đã hợp tác nhé.
Lòng dạ hiểm độc luật sư [Số 35]:....... Làm ơn đi, đừng có nói với người như với đồ ăn như vậy được không? Còn nữa, tôi cảnh cáo bà, không nên mơ tưởng tấm thân này của tôi, bà không phải gu tôi đâu.
Hanada Saharuna [Số 1]: Xin lỗi đi, làm như ông là loại tôi thích ấy! Đừng nói tôi không nghĩ sẽ ngủ với đàn ông ở thế giới này, ngay cả khi tôi có ý định trải nghiệm cuộc sống của người trưởng thành đi nữa thì cũng sẽ chỉ tìm soái ca tóc vàng ở bên quầy bar kia thôi, okay? Đấy mới là loại tôi thích!]
Người đàn ông mặc vest nghe vậy nhìn về phía quầy bar, thấy rõ bộ dạng thanh niên tóc vàng thì dừng một chút. Cậu quay lại liếc Hanada Saharuna bằng một ánh mắt đầy ý vị.
[Luật sư lòng dạ hiểm độc [Số 35]:...... Hanada, bà đúng là cái loại háo sắc liều mạng.]
Hanada Saharuna không hiểu, cho rằng đối phương đang châm chọc cô đã diễn trò hải vương trước mặt soái ca mà còn có can đảm tán tỉnh người khác, đúng là đồ mặt dày. Cô không vui bĩu môi, một lần nữa tiến vào trạng thái diễn xuất, vì thế liền bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu chân tướng.
"Anh đến muộn 5 phút!" Hanada Saharuna đặt mạnh ly thủy tinh trống không lên bàn, cả khuôn mặt lạnh tanh: "Có phải anh không thèm để tôi vào mắt đúng không?!"
Giọt nước trên mặt người đàn ông rơi trên đất, tụ thành một vũng nước nhỏ. Enomoto Azusa theo bản năng cầm lấy chiếc khăn lông dành cho khách lên, lại phân vân không biết có nên bước ra vào lúc này hay không. Cô thấp thỏm nhìn về phía Amuro Tooru, hy vọng được vị đồng nghiệp vạn năng này chỉ điểm.
Amuro Tooru nhẹ nhàng lắc đầu với cô.
Đây là việc giữa tình nhân...... Tạm thời xem như là tình nhân đi. Tóm lại là hai vị khách này có mâu thuẫn tình cảm, lúc này mà bước ra ngoài chỉ làm bọn họ cảm thấy xấu hổ.
Enomoto Azusa kiềm chế đứng im tại chỗ, ngay sau đó cô hỏi: "À... Anh Amuro này, vừa rồi vị khách nam kia hình như nhìn thoáng về phía chúng ta. Anh nói có phải anh ta cần giúp đỡ gì không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!