Chương 6: (Vô Đề)

Bà ngoại sói

Lúc Cố Trường An dọn đồ lặng yên trở về con đường nhỏ, vẫn đụng phải hàng xóm.

Ánh mắt hàng xóm vừa tôn kính vừa do dự.

Cố Trường An tiên phong đạo cốt ngẩng đầu, lời nói rất thực tế mà cũng chẳng gần gũi: "Xem tướng năm mươi, bát tự một trăm."

Tôn kính và do dự của hàng xóm nhất thời tan thành mây khói, giờ chỉ còn lại khinh thường. Còn tưởng là đại sư, hoá ra là thần côn. Xem tướng năm mươi? Sao không đi ăn cướp luôn đi?

Chỉ có đồ ngu mới bị lừa.

Cố Trường An đọc được suy nghĩ từ ánh mắt người kia. Lúc nãy cậu gặp không phải đồ ngu, mà là diễn tinh.

Mang cho cậu cảm giác như là bà ngoại sói.

Suốt toàn bộ quá trình đều diễn, không nhận rõ đông tây nam bắc? So với cậu còn biết nói phét hơn. Sao không nói luôn là không nhận rõ đông tây nam bắc trung tâm* đi?

*Đông tây nam bắc trung tâm (): Một chương trình mừng năm mới hàng năm của đài Truyền hình trung ương Trung Quốc a.k. a đài CCTV.

Đêm đó Lập Xuân mặt mày hớn hở chạy tới cửa, bảo rằng trên trấn mới xuất hiện một người đến từ nơi khác, đẹp đến phát điên.

Sau đó còn nhấn mạnh lại lần nữa, thật sự rất tuấn tú.

Cố Trường An: "Rồi sao?"

Lập Xuân thần bí nói: "Biết anh ta sống ở đâu không?"

Cố Trường An liếc nàng: "Liên quan gì đến tôi."

Lập Xuân nhảy lên ghế ngồi xếp bằng, một tay chống cằm, toàn bộ động tác trôi chảy mà lưu loát như khỉ vậy.

"Trong miếu nhỏ sau ngọn núi phía trên nhà cậu."

Cố Trường An bỗng vén mí mắt lên.

Người bình thường ai sẽ không thích đặt phòng quán trọ sạch sẽ, lại còn chạy đến tòa miếu trong rừng sâu núi thẳm? Đây không phải là tỏ rõ cho người ta biết mình có vấn đề à?

Cố Trường An cầm miệng chén: "Tôi nhớ hoà thượng cuối cùng của cái miếu đó đi từ năm trước rồi. Bây giờ chỉ còn là đồ trang trí rách rưới thôi, bình thường cũng chả ai đi vào."

"Đúng vậy." Lập Xuân tràn lan tình mẹ nói, "Chị vừa nghĩ đến anh đẹp trai kia ngủ trong cái miếu vừa bẩn vừa nát, cũng để ý đấy nhá..."

Cố Trường An: "Lập đại tỷ, vị trí của chị thấp lắm, còn cần dời lên hai tấc."

Lập Xuân tuốt hai ống tay áo: "Đại tỷ cái gì mà đại tỷ, tôi rõ ràng nhỏ hơn cậu."

Cố Trường An khẽ xì: "Chị vui là được rồi."

"..."

Lập Xuân ưỡn thẳng người đưa cái đầu tròn đến trước mặt Cố Trường An: "Có phải cậu tò mò lắm không?"

Cố Trường An ung dung uống trà: "Không hề."

Lập Xuân cắt ngang: "Chị cho cậu biết, anh đẹp trai kia vừa đến, địa vị trấn thảo* của cậu khó giữ lắm."

*Trấn thảo: Hot(test) boy của trấn.

Trấn thảo? Mặt Cố Trường An co giật, ai lại ham thích vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!