Khi Quyển Quyển tỉnh dậy, trời đã sáng rõ, bé đợi một lúc lâu mà vẫn không thấy ba nhỏ của mình đâu.
Khó khăn lắm mới mở được cửa, bé đi đến phòng của cha trước, nhưng lại không có ai.
Bé quay lại chạy đến phòng của ba nhỏ, chưa vào đến cửa đã bị mùi nho tràn ngập trong phòng làm cho hoảng sợ, mùi quá nồng, Quyển Quyển vừa bước vào đã cảm thấy chóng mặt, chưa kịp đến bên giường đã ngã phịch xuống đất.
Một tiếng "cạch" vang lên, nhưng hai người trên giường không nghe thấy, Quyển Quyển chỉ biết ngồi dậy với đôi mắt đẫm lệ, xoa xoa mông, uất ức chạy về phía giường.
Chu Hoài Sinh nghe thấy tiếng liền tỉnh dậy, quay người bế Quyển Quyển lên giường, Quyển Quyển nhanh chóng sa vào lòng Lâm Tri Dịch. Nhưng ba nhỏ của bé đang không mặc đồ, sợ Lâm Tri Dịch lạnh, Quyển Quyển cố gắng kéo chăn lên để đắp cho ba nhỏ. Vừa kéo được hai cái, Lâm Tri Dịch bỗng tỉnh dậy, cậu chôn mặt vào bụng nhỏ của Quyển Quyển, hít một hơi rồi cười nói: "Cục bông nào mà thơm thế đây?"
"Con là Quyển Quyển." Quyển Quyển chỉnh lại.
"Ồ, thì ra là Quyển Quyển."
Chu Hoài Sinh mặc quần rồi xuống giường, lục tìm trong tủ quần áo một chiếc áo ngủ của Lâm Tri Dịch, nhét vào trong chăn của Lâm Tri Dịch. Lâm Tri Dịch lặng lẽ mặc vào, sau đó ôm Quyển Quyển vào lòng. Chu Hoài Sinh về phòng tắm rửa, khi trở lại phòng ngủ chính, hai ba con tóc xoăn trên giường đã ôm nhau ngủ tiếp.
Chu Hoài Sinh đi đến bên giường, Lâm Tri Dịch cảm nhận được, mơ màng tỉnh lại, Chu Hoài Sinh cúi xuống hôn lên mặt cậu một cái, "Em ngủ tiếp đi, anh đi làm bữa sáng."
"Ừm, hôn thêm cái nữa."
Chu Hoài Sinh kéo chăn trùm kín Quyển Quyển, rồi áp lên người Lâm Tri Dịch trao một nụ hôn dài. Khi tách ra, anh hỏi: "Buổi sáng em muốn ăn gì?"
Lâm Tri Dịch nghĩ đến tình trạng cơ thể mỏi mệt của mình, "Món gì thanh đạm thôi."
"Được," Chu Hoài Sinh xoa đầu Lâm Tri Dịch, cười nói: "Vất vả rồi."
Lâm Tri Dịch đột nhiên cảm thấy ngại ngùng, cậu chui vào chăn nhéo mông và tay nhỏ của Quyển Quyển. Nhìn Quyển Quyển đang say ngủ, lại nghe tiếng động từ bếp dưới nhà, ánh nắng rọi sáng ngoài cửa sổ, bầu trời trong xanh, thật là một buổi sáng hoàn hảo cho một cuộc sống ấm áp.
Lâm Tri Dịch và Quyển Quyển chơi đùa trong chăn một lúc, khi nghe tiếng bát đũa từ bếp, Lâm Tri Dịch mới bế Quyển Quyển về phòng trẻ con thay quần áo. Quyển Quyển từ chối mặc chiếc áo màu vàng hôm qua, quay mặt đi, bĩu môi phản đối: "Hổng muốn!"
"Không đẹp à con?" Lâm Tri Dịch cảm thấy chiếc áo rất dễ thương.
Lâm Tri Dịch suy nghĩ một lát, nhanh chóng nhớ lại lời Chu Hoài Sinh nói hôm qua ở cửa. Cậu bật cười, ôm Quyển Quyển từ phía sau, "Cô giáo nào nói Quyển Quyển nhà mình múa như vịt con thế? Quyển Quyển nhà mình múa đẹp nhất, ba nhỏ cũng muốn xem. Quyển Quyển múa cho ba nhỏ xem được không?"
Quyển Quyển ậm ừ không nói, Lâm Tri Dịch bắt chước theo dáng vẻ của bé, quay mặt đi, bĩu môi, "Cả cô giáo và các bạn đều được xem Quyển Quyển múa rồi, chỉ có ba nhỏ chưa được xem lần nào. Quyển Quyển không thương ba nhỏ nữa rồi."
"Quyển Quyển thương ba nhỏ nhất." Quyển Quyển vội vàng quay lại ôm lấy Lâm Tri Dịch, một lúc sau ngại ngùng nói: "Con chỉ biết múa một chút thôi."
"Nhảy cho ba nhỏ xem đi."
Quyển Quyển không tình nguyện đứng trước mặt Lâm Tri Dịch, hai cánh tay nhỏ nhấc nhẹ, bắt chước lời cô giáo, đầu tiên nghiêng về bên trái, rồi lại nghiêng về bên phải, miệng còn hát: "Sao ơi, sao ơi, sao lại lấp lánh?"
Vì Quyển Quyển nhỏ nhắn, tính tình lại nhỏ nhẹ, động tác cũng không mạnh, khi nhấc tay chỉ lên được một nửa. Để thể hiện trước mặt Lâm Tri Dịch, bé cố gắng nhấc tay lên đỉnh đầu, nhưng tập trung vào phía trên, chân lại không đứng vững. Bé loạng choạng bước về phía trước hai bước, một chân vô tình dấm lên chiếc tất nhỏ của chân kia, suýt nữa ngã nhào, may mà Lâm Tri Dịch kịp thời đỡ lấy.
Sau khi ăn sáng xong, lúc chia tay, Lâm Tri Dịch và Chu Hoài Sinh quyến luyến một hồi lâu. Chu Hoài Sinh không kìm được, kéo Lâm Tri Dịch vào phòng chứa đồ, để Quyển Quyển ngơ ngác đứng ở cửa.
Vài phút sau, Lâm Tri Dịch đỏ mặt bước ra, nắm tay Quyển Quyển, "Đi thôi, Quyển Quyển, chúng ta đến lớp."
Chu Hoài Sinh theo sau, cầm lấy bảo vệ đầu gối và găng tay bên tường, tiện tay đóng cửa lại.
Sau khi xử lý đơn xin nghỉ phép của hai nhân viên giao hàng, điện thoại của giám sát khu Nam, Lưu Thành Minh, vang lên, "Tiểu Chu, lần trước cậu xử lý vụ tranh chấp ở tiệm gà rán rất tốt, có người qua đường quay lại quá trình rồi đăng lên mạng, lãnh đạo cũng đã xem, còn khen cậu xử lý rất bình tĩnh và điềm đạm, muốn thưởng cho cậu, còn nói chỉ cần làm việc tốt, công ty sẽ không bạc đãi cậu."
"Cảm ơn anh Lưu."
"Ừ, tôi đã truyền lời xong, cậu tiếp tục công việc của mình đi, tôi phải lo lắng vụ kết hợp giao hàng và chuyển phát nhanh đây."
"Kết hợp hai trong một sao?"
"Ừ, công ty chúng ta vốn là công ty thầu điểm giao hàng của Ưu Đoàn, nhưng gần đây ông chủ lớn đang nghĩ đến việc kết hợp thêm chuyển phát nhanh, thầu luôn hai khu vực phía Nam. Bây giờ là mùa lễ hội mua sắm, đơn hàng nhiều lắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!