Nụ hôn ập đến, Chu Hoài Sinh đã không thể kiềm chế được nữa.
___
Đêm đã khuya, Lâm Tri Dịch nằm trên chiếc giường nhỏ trong căn nhà thuê, trằn trọc không ngủ được, cậu đang suy nghĩ xem phải nói với Chu Hoài Sinh thế nào, về chuyện mất trí nhớ.
Không phải mất trí nhớ, chỉ là mất trí tạm thời, một cơ chế tự vệ của não bộ sau bị chấn thương ngoài ý muốn, giúp cậu có một khắc để hít thở, để cậu trở về thời thơ ấu được Cố Niệm yêu thương chăm sóc, nhưng cậu phải mở lời thế nào đây?
Sức mạnh của thói quen thật đáng sợ, cậu đã quen được nũng nịu trong vòng tay Chu Hoài Sinh, Chu Hoài Sinh cũng quen với việc chiều chuộng cậu vô điều kiện.
Phá vỡ mô thức chung sống này cần phải có dũng khí.
Cũng giống như hôm nay, cậu chỉ lạnh mặt một chút, Chu Hoài Sinh đã lập tức trở nên rất hoảng loạn lo lắng, cậu biết tính cách và gia cảnh ban đầu của mình sẽ khiến Chu Hoài Sinh sợ hãi.
Mười một giờ đêm, Chu Hoài Sinh đang làm việc, Lâm Tri Dịch mặc quần áo chỉnh tề, theo trí nhớ đi đến quán bar tên Mạc Vấn, vừa bước vào, cậu đã thấy Chu Hoài Sinh mặc đồng phục phục vụ, bưng khay đi lại giữa đám đông, anh cao lớn, bộ đồng phục rẻ tiền mặc trên người anh lại trở nên chỉnh tề, nghiêm trang, cùng với vẻ mặt nghiêm nghị ít nói của anh, thật không hòa hợp với bầu không khí hỗn loạn của cả quán bar.
Lâm Tri Dịch đi thẳng vào trong, nhưng lại suýt đụng phải một người, người đó ban đầu chỉ tùy ý nhìn Lâm Tri Dịch hai lần, nhưng khi nhìn rõ mặt Lâm Tri Dịch thì khựng lại, "Cậu là..."
Lâm Tri Dịch dừng bước.
"Cậu là giám đốc Lâm của Tập đoàn Đỉnh Thắng sao? Chúng ta đã gặp nhau trước đây, trong buổi tiệc rượu Lens năm trước, chắc cậu không còn ấn tượng gì về tôi rồi, tôi là Thịnh Gia Huy của Công ty Thực phẩm Gia Niên, trước đây đã hợp tác với một số khách sạn trực thuộc Đỉnh Thắng."
Lâm Tri Dịch do dự đưa tay ra, bắt tay anh ta, "Xin chào, anh Thịnh."
"Cậu Lâm sao lại ở đây? Tin đồn bên ngoài nói rằng cậu Lâm mất tích, tôi còn nghĩ làm gì có chuyện gì kịch tính như vậy." Thịnh Gia Huy đưa cho Lâm Tri Dịch một ly rượu.
Lâm Tri Dịch cười cười, không nói gì.
Thịnh Gia Huy cũng không phải là người xu nịnh, thấy Lâm Tri Dịch không mấy để ý đến anh ta, anh ta cũng không nói gì nữa, ngồi xuống uống rượu ở vị trí không xa cũng không gần Lâm Tri Dịch, nhưng nhìn ánh mắt Lâm Tri Dịch dường như luôn dõi theo một người nào đó, anh ta nương theo ánh mắt đó, nhìn thấy một người phục vụ có tướng mạo đoan chính.
"Cậu Lâm thích sao?"
Lâm Tri Dịch lắc đầu, Thịnh Gia Huy không hỏi nhiều, nửa phút sau Lâm Tri Dịch đột nhiên lên tiếng: "Là bạn trai tôi."
Thịnh Gia Huy suýt phun rượu ra, "Hả?"
"Sao vậy?"
"Không sao, bình thường mà," Thịnh Gia Huy cười xua tay, "Bình thường, bình thường lắm, nhìn có vẻ... ngoan ngoãn."
"Không phải tình nhân," Lâm Tri Dịch không hiểu sao lại hơi cố chấp, dù đang đối mặt với một người lạ, Lâm Tri Dịch cũng không thích người khác tùy tiện đánh giá Chu Hoài Sinh, cậu sửa lại: "Là bạn trai tôi."
Thịnh Gia Huy sửng sốt, nụ cười trên khóe miệng tan biến, anh ta bị giọng điệu của Lâm Tri Dịch làm cho kinh ngạc.
Lâm Tri Dịch vốn muốn xem thử môi trường làm việc của Chu Hoài Sinh thế nào, sợ anh thật thà bị người ta bắt nạt, nhưng hiện tại xem ra cũng khá yên ổn, cậu cũng hơi yên tâm, cậu chào Thịnh Gia Huy rồi rời khỏi quán bar. Rạng sáng 4 giờ, Chu Hoài Sinh về nhà, anh vào phòng tắm tắm rửa, sau đó đứng bên giường lau tóc.
Lâm Tri Dịch nằm nghiêng, không nói một lời nhìn người bên cửa sổ, trong lòng ngổn ngang trần.
Đồng hồ sinh học của Chu Hoài Sinh bị thời gian làm việc của quán bar làm cho chệch nhịp, trước đây anh đều ngủ lúc 10 giờ và dậy lúc 7 giờ, bây giờ mệt đến mức không dậy nổi, Lâm Tri Dịch lật người trong lòng anh, anh mới mở mắt, câu đầu tiên là: "Tri Dịch, anh có tin tốt muốn nói với em."
"Gì cơ?"
"Tối qua có một vị khách cho anh một nghìn tệ tiền boa."
Lâm Tri Dịch đột nhiên mở to mắt, "Vị khách nào?"
"Một vị khách mặc áo sơ mi xanh, anh ấy nói anh ấy họ Thịnh, nói hôm nay anh ấy kí được hợp đồng lớn nên rất vui, cho nên tiện tay cho anh một xấp tiền, anh không nhận nhưng anh ấy cứ nhét cho anh."
Lâm Tri Dịch nghe đến đây mới thả lỏng cảnh giác, hóa ra là Thịnh Gia Huy, cậu còn tưởng ai để mắt đến Chu Hoài Sinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!